- Phong ấn.
Sở Mặc đáp lại hai chữ.
- Bao gồm cả ta sao?
Tần Thi hỏi.
- Nếu thật sự đến lúc đó, cũng bao gồm cả muội.
Sở Mặc cứng rắn trả lời. Bởi vì chỉ có như vậy mới có thể cứu được nàng.
- Được, mạnh tay làm đi. Huynh làm gì ta cũng đều ủng hộ huynh.
Bên kia truyền tới câu trả lời của Tần Thi, ngay sau đó lại gửi tớimột câu:
- Ta có thể lập tức phi thăng, đến lúc đó, huynh phong ấn luôn cả ta đi.
Năm đó tuy là thân thể của Tần Thi bị hủy, một lần nữa làm lại thân thể trong Huyễn Thần Giới, chú trọng tu luyện, nhưng linh hồn của nàng còn đó, mà phong ấn Ma chủng cũng là trong linh hồn.
Cho nên, Sở Mặc vừa nói, Tần Thi đã hiểu.
Sở Mặc thở dài:
- Đến lúc đó xem tình huống đi, có lẽ, chúng ta có cơ hội làm chậmlại thời gian Ma tộc giáng thế.
- Ta tin huynh.
Tần Thi trả lời.
Sở Mặc thở dài, tín nhiệm này quá nặng. Hắn đứng dậy, không đến thành cổ Tần gia mà thi triển đạo hạnh, nói vào khoảng không một câu. Toàn bộ Tần gia tức khắc bị kinh động.
Trong đó có một ông lão không ở trong thành nhưng ở một ngọn núi lớn cách thành ba mươi vạn dặm. Ông lão gầy gò, mặc áo đạo màu xám, khoanh chân ngồi một chỗ. Lã đã không động đậy rất lâu rồi. Khi lão mở mắt có thể thấy đôi mắt sáng như sao, ẩn chứa cả thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865432/chuong-1572.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.