- Vậy những gia tộc và môn phái khác có phải cũng giống như Khương gia các ngươi?
Sở Mặc lại hỏi.
Khương Ân ngẫm nghĩ một chút, cười khổ nói:
- Ngươi nói mấy gia tộc và môn phái khác, ta cũng không biết là gia tộc và môn phái nào. Tuy nhiên nếu bọn họ vẫn luôn không biểu hiện ra loại ác lai này, chắc hẳn là cũng giống như Khương gia bọn ta.
Hô!
Sở Mặc không kìm nổi thở phào một hơi, cảm giác chuyện có chút khó giải quyết.
Đây không giống với Tần gia, bọn họ từ trên xuống dưới đều đã nhập mà, từ lâu đã tiếp nhận sự thật kia, và thời khắc chuẩn bị vì Ma tộc hiệu lực, giết hại người đã từng là đồng bào của mình.
Mà Khương gia, mấy vạn năm nay vẫn giúp mọi người làm điều tốt, cả gia tộc không ngờ không có một ai làm điều ác. Nhất là ngoại trừ một lão thái gia Khương Ân ra, những người khác thậm chí không biết rõ tình hình!
Loại này có thể làm sao? Tất cả đều giết? Khẳng định là như vậy không được!
Không nói tới làm như vậy có bao nhiêu bêu xấu thanh danh, mấu chốt là cũng không qua được một cửa kia của chính mình!
Trên trăm vạn sinh linh vô tội, không phải trên trăm vạn Ma tộc lòng tràn ngập tà ác, ai có thể hạ thủ?
- Đúng rồi, cái ma chủng kia giờ đi đâu rồi?
Sở Mặc đột nhiên hỏi.
- Biến mất, một khắc khi tổ tiên tọa hóa, ma chủng kia liền phá thể mà ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865410/chuong-1550.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.