Chẳng những Tần Thương biết Mạnh Phương Hoa còn sống, mà còn biết nàng mạnh mẽ hơn bản thân nhiều lắm! Đây là sự thật mà y không muốn nhưng vẫn bắt buộc phải thừa nhận.
Đạo hạnh của đối phương quá cao, một phân thân do tinh khí ngưng kết thành, chẳng những có thể giấu diếm được cảm giác của y, mà còn trấn áp được y! Nếu là bản tôn của nàng ở đây, khi nãy sợ là cơ hội để y thi triển Huyết Độn Đại Pháp cũng chẳng có.
Nhưng là y lại vừa mới thề, y và nàng không chết thì không thôi… đây đúng là đầu óc có vấn đề mới nói ra mà.
Tần Thương hận không thể tát cho mình một cái, thầm mắng bản thân sao lại quá hồ đồ như vậy. Nói ra loại lời thề kích động mức kiatrong trạng thái giận quá mất khôn. Xem ra bản thân tự phong ấn nhiều năm quá đến mức đầu óc cũng bị phong ấn ra bệnh rồi.
Việc cấp bách hiện giờ đã không còn là truy sát Sở Mặc nữa. Mà là đề phòng bản tôn bất cứ lúc nào cũng có thể xuất hiện của Phiêu Linh!
Tần Thương cắn răng một cái đầy oán hận, bay về hướng rời xa Thiên giới, y muốn đi tìm Huyết Ma lão tổ! Phải liên lạc với người của Ma tộc!
Chỉ có dẫn được đại quân của Ma tộc tới đây mới có thể hoàn toàn thoát khỏi uy hiếp của nữ đế Phiêu Linh. Đường đường một đấng Chí Tôn lại bị người ta ép cho tới mức này… loại cảm giác kia, thực là uất hận.
Dọc theo đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865367/chuong-1507.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.