Hồng Nguyệt nhìn thoáng qua hai thiếu niên bên cạnh Tần Khiếu Thương:
- Tần Văn, Tần Võ, năm đó từ biệt ở núi Cửu U, không tưởng đượccác ngươi càng sống càng trẻ, còn sống thành thiếu niên cơ đấy.
Tất cả mọi người đều hơi kinh hãi nhìn về phía hai thiếu niên anh tuấn môi hồng răng trắng, trong lòng đều chấn động.
Chẳng lẽ hai thiếu niên này... cũng là những đại nhân vật khó lường vậy sao?
Lúc này, một thiếu niên trong đó nở nụ cười ngại ngùng, nói:
- Hồng Nguyệt, năm đó từ biệt ở núi Cửu U, đảo mắt đã trôi qua vạn năm rồi, so với lúc đó cô chẳng phải cũng không thay đổi hay sao? Còn trẻ đẹp như vậy, mê người như vậy.
Một thiếu niên khác thì cười ha hả:
- Năm đó cô mà gả cho ta thì tốt rồi? Lại còn muốn theo đuổi sau mông của Sở Thiên Cơ, si tình như vậy, haha, hậu nhân của Sở gia thì sao? Thiên kiêu của mười vạn năm trước thì thế nào? Cho tới bây giờ sớm đã cặn bã cũng không còn nữa rồi?
Trong con ngươi của Sở Mặc nháy mắt đã xuất hiện sát khí lạnh như băng.
Bị thiếu niên kia cảm nhận được, thản nhiên nhìn thoáng qua Sở Mặc:
- Tiểu tử kia, chớ có đùa với ta, ngươi còn kém quá xa! Giết ngươi... ta còn ngại mất mặt đó. Nếu cha ngươi đến đây ta có lẽ còn kiêng kỵ vài phần. Đáng tiếc hắn đã chết!
- Ngươi câm mồm!
Hồng Nguyệt giận dữ mắng tên thiếu niên, trong mắt tia sáng lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865336/chuong-1476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.