Vẻ mặt Cái Thế Hống bi phẫn, nhìn lò luyện đan từ trong ra ngoài tản ra khí tức hưng phấn, thầm nghĩ: Nhớ lâu cái chóa gì, ngươi rõ ràng là muốn thu được nhiều tinh hoa bảo dịch của ta thêm nữa chứ gì?
Nhưng lời này nó thật sự không dám nói ra. Bởi vì một khi nói ra miệng chỉ sợ lại bị đánh tiếp. Người khác bị đánh nhiều nhất đau vài cái, nó bị đánh thật là muốn chết! Tổn thất đều là tinh hoa bảo dịch! Trong lòng Cái Thế Hống đã bi phẫn tới cực hạn rồi! Tổn thất của mình hôm nay chỉ sợ mấy vạn năm cũng không bồi bổ lại được! Phải ăn được bao nhiêu Đế Chủ Đại Dược đây!
- Ngươi thật sự phục rồi chứ?
Sở Mặc lạnh lùng nhìn Cái Thế Hống vẫn bị hắn xách trong tay:
- Và nguyện ý trở thành nô bộc của ta? Được, ngươi thề đi! Sau khi thề, đưa ta tới tìm bản thể của ngươi!
- Ngài... ngài không biết bản thể của ta ở đâu sao?
Sâu trong đôi mắt của Cái Thế Hống hiện lên tia giảo hoạt. Nếu nhân loại này không biết rễ của nó ở nơi nào thì... nó thà bị đánh chết! Đường đường là Chuẩn Thánh Dược lại phải đi phục tùng một tiểu tu sĩ cấp Chân Tiên, quả thực là không còn chuyện nào bết bát hơn nữa!
Nhưng mà trong đầu của Cái Thế Hống, lúc này nhanh chóng xuấthiện một ý nghĩ: Tu sĩ nhân loại này... không ngờ lại chỉ là một Chân Tiên? Đây, đây, đây... điều này làm sao có thể?
Lúc này, âm thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865321/chuong-1461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.