Lão đạo sĩ chỉ trong giây lát đã biến hóa hơn trăm loại thủ pháp, vô cùng xảo quyệt lại rất mạnh. Chuẩn xác cướp được miếng thịt kia sau đó một ngụm nuốt hết. Dương dương đắc ý nhìn Sở Mặc nói:
- Tiểu tử, ngươi còn non lắm!
Sở Mặc không kìm được liếc mắt nhì, quả thực coi như có thể cướpđược thì hắn cũng sẽ không thật sự tranh giành với y. Dù sao thì hắn còn thiếu y một đại ân tình.
Đương nhiên cũng vì hắn ăn quá no rồi.
Tiếp đến hai người bắt đầu uống rượu.
Lão đạo sĩ cũng không nói ngoa, rượu này uống quả thực rất ngon, vào trong miệng lại mềm mại, không cay một chút nào. Nhưng khi nuốt xuống sẽ có cảm giác choáng váng. Thật sự là rất thanh thuần!
- Tiểu tử, cho ngươi biết rượu này cho dù ở trong La Thiên Tiên Vựccũng có thể xưng danh hiệu đệ nhất. Người bình thường căn bản không thể uống được, hôm nay ngươi chính là vận khí vô cùng tốt.
Lão đạo sĩ nấc một cái híp mắt nhìn Sở Mặc nói.
Sở Mặc cười cười:
- Cánh khổng tước nướng cũng không tệ nha!
Lão đạo sĩ gật gật đầu:
- Tất nhiên rồi. Tuy nhiên, khổng tước này chưa đủ kinh nghiệm. Nếu là cấp bậc chí tôn hoặc thánh nhân thì tốt rồi, ăn sẽ càng ngon hơn.
Ánh mắt của Sở Mặc trở nên sáng ngời:
- La Thiên Tiên Vực có loại khổng tước này không?
Lão đạo sị bị hoảng sợ nói:
- Ngươi muốn làm gì?
- Sau này nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865318/chuong-1457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.