- Lại nhìn nữa ta liền luộc mày!
Sở Mặc hung tợn chỉ vào con Công Kê nói một câu.
- Ác ác
Công Kê không nhìn thẳng hắn, kêu một tiếng, vỗ hai cái cánh thản nhiên bỏ đi.
Một Lão đạo đi ra từ đạo quan. Tướng mạo của lão nhân khá bình thường, đầu đầy tóc bạc, mặt đầy nếp nhăn, nhìn không biết bao nhiêu tuổi, trên người vũng không có bất kỳ khí tức nào tỏa ra, nhếch miệng cười một tiếng với Sở Mặc:
- Một tháng... cũng tạm được, đi chẻ củi đi. Nói xong xoay người trở về phòng, cạnh một tiếng, đóng cửa lại.
Sở Mặc không nhịn được liếc mắt, trong lòng tự nhủ chiêu đãi khách như vậy sao? Nhưng mà hắn cũng biết lão đạo này chắc chắn không tầm thường, bảo hắn làm như vậy cũng là có thâm ý cả.
Trên thực tế, một tháng này ngộ đạo, đối với Sở Mặc nếu so với vài năm ngộ đạo thì cảm ngộ càng sâu. Hắn có thu hoạch khá lớn.
Bởi vậy, tuy rằng lão đạo này nhìn qua rất không khách khí nhưng Sở Mặc vẫn yên lặng làm theo. Hắn đi đến trước đống củi, thấy một cái búa đã gỉ sét, hít một hơi, xoay ngươi nhấc búa lên. Sở Mặc ngẫm nghĩ một chút, lại đặt búa ở đó, sau đó hắn khôi phục lại đạo lúc trước.
Trong nháy mắt, một áp lực kinh khủng thiếu chút nữa đã ép Sở Mặc phải quỳ trên mặt đất!
Trong cơ thể huyết khí cuồn cuộn, thân thể hùng mạnh bị ép đến chảy máu tươi, xương cốt trong thân thể chấn động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865312/chuong-1451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.