Trong con ngươi của La Quật hiện ra vẻ điên cuồng. Gã lạnh lùng nói:
- Ta ở chỗ này chờ ngươi! Một ngày ngươi chưa ra ngoài, ta sẽ chờ ngươi một ngày. Một năm ngươi chưa ra ngoài, ta sẽ chờ ngươi một năm. Mười ngàn năm chưa ra ngoài, ta sẽ chờ ngươi mười ngàn năm! Một ngày nào đó, ta sẽ đợi được ngươi! Nhưng La Quật không nghĩ tới một vấn đề khác: Nếu Sở Mặc sau khi nhận được cơ duyện độ kiếp phi thăng, rời khỏi Thiên Lộ, gã chẳng phải sẽ phải ở đây chờ đến chết sao?
Sở Mặc có vài phần mới mẻ, vài phần tò mò đi vào trong rừng cây cực lớn.
Đi chưa được mấy bước, hắn đã bị một gốc cây ở trước mắt làm cho sợ ngây người. Thậm chí không nhịn được dụi dụi mắt, thêm cả nhắc nhở của Thương Khung Thần Giám, giờ hắn mới rốt cục xác định được: Cái cây trước mắt này không ngờ là một gốc Chí Tôn Đại Dược! Đây là một cây màu vàng nhạt, phiến lá hẹp giống lá cây hoa lan, trên nó có nở ra hoa nhỏ màu vàng nhạt. Nếu không phải trên thân nó tản ra khí tức cường đại thì Sở Mặc rất có thể đã bỏ lỡ.
Một gốc cây Chí Tôn Đại Dược như vậy có thể đủ cho một người cảnh giới Chí Tôn sống được cả đời.
Tìm khắp toàn bộ Thiên giới, cũng không chắc có thể tìm ra vài cây. Ở trong này không ngờ tùy tiện đi cũng thấy được một cây. Đến tột cùng là số mệnh của mình quá mạnh mẽ? Hay là loại Chí Tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865304/chuong-1443.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.