- Chứng minh điều gì ạ?
- Bọn họ đang sống lại.
Sắc mặt La Quật nghiêm túc, con mắt lóe sáng, trầm giọng nói.
Cả đám nghe xong khiếp sợ.
La Tố nói:
- Nghĩa là sao ạ? Đã chết rồi sao có thể sống lại được. Đám Chí Tôn đó đã chết rất lâu rồi mà. Người có thọ nguyên dài nhất cũng sốngkhông quá một kỷ nguyên. Ngay cả Chí Tôn thiên tài như Phiêu Linh Nữ Đế cũng chỉ sống tam thế đó thôi.
La Quật thản nhiên nói:
- Ai nói cho ngươi nàng chỉ sống tam thế chứ?
- Chẳng lẽ không đúng ư?
La Tố tuy vô cùng kính nể đường huynh của mình nhưng giờ phút này cũng không nhịn được tò mò.
Nữ Đế kinh diễm trong lịch sử Thiên giới kia đã sống ở mấy ngàn năm. Trong suy nghĩ của các tu sĩ ở đây, nàng chẳng khác nào một photượng thần sống.
- Thân ảnh vừa xuất hiện lúc nãy chính là một phân thân của Phiêu Linh Nữ đó.
Thanh âm của La Quật có chút kiêu ngạo. Có thể toàn thân thoát khỏi tay của một Chí Tôn, dù vị Chí Tôn kia chưa thật sự ra tay cũng là một chuyện đáng tự hào.
Đám Đế Chủ nghe xong dại ra, chấn động mất tiếng.
La Quật nói tiếp:
- Mặc dù Chí Tôn sống không quá một kỷ nguyên nhưng đến cảnhgiới đó có khi sẽ có biện pháp. Dù đem chính bản thân lưu lại dù chỉ là một chấp niệm cũng có thể tồn tại qua rất nhiều kỷ nguyên. Hiện tại, đã bắt đầu có dấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865300/chuong-1439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.