Năng lực của Chuẩn Chí Tôn, không cần hoài nghi. Có xa vạn dặm cũng chỉ là một ý niệm.
......
Lưu Vân không nghĩ cơ duyên của mình tới nhanh như vậy, cũng đúng lúc như vậy. Có lẽ, tới cảnh giới nhất định, đột phá là chuyện nước chảy thành sông. Trên bầu trời, có tám chí tôn ánh tượng bao quanh nàng.
Giờ này, Lưu Vân cũng đã hiểu được, cơ duyên của nàng... Là thiên đại cơ duyên!
Dù lúc có tin sư nương Sở Mặc độ kiếp xuất hiện mười ba tôn chí tôn ánh tượng, nhưng Lưu Vân cũng không hâm mộ, cũng không ghen tị. Bởi vì có là một trăm thì cũng là cơ duyên của người ta.
Không liên quan tới nàng.
Thiên kiếp giáng lâm, Lưu Vân vẫn duy trì tâm tình thoải mái ứng đối.
Nơi này cách xa tòa cổ thành. Lưu Vân cảm thấy, nơi này hẳn là an toàn rồi.
Tuy nhiên trong lúc độ kiếp, nàng vẫn cảm ứng được phương xa có người đang rình nàng.
Tu sĩ độ kiếp luôn gặp phải thiên đạo khảo nghiệm, nhưng khi đó linh giác cũng hùng mạnh nhất.
Nhưng nàng cũng không bối rối, nàng tin vào lúc độ kiếp thì có là ai cũng không có gan tới quấy rầy.
Hậu quả của Thiên kiếp không phải ai cũng thừa nhận được.
Cho nên Lưu Vân rất bình tĩnh. Phương xa Từ Yên cũng rất bình tĩnh, bởi vì nàng không nhận ra có người quan sát nơi này.
Mấy ngàn dặm, trong hư không, có một pho tượng mơ hồ.
Thân ảnh ấy tỉ mỉ nhìn Lưu Vân, thật lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865290/chuong-1429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.