Sở Mặc cho rằng đây không phải trùng hợp.
Năm đó mẹ hắn xen lẫn trong người của Đạo Môn đàn tới Viêm Hoàng đại vực. Nói Đạo Môn và Cơ gia không có quan hệ, Sở Mặc không tin.
Thủ đoạn của thánh nhân dễ đo lường như vậy hay sao? Hắn sẽ không biết trênThiên Lộ gặp nguy hiểm? Hồng Nguyệt cô cô càng không biết sao? Tử Yên Đế Chủ không biết sao? Nhưng sao họ không hề nhắc nhở mình? Nguyệt Khuynh Thành biết La Quật biết sự hiện hữu của Thiên Lộ Vương, các nàng cũng không biết sao?
Mọi chuyện, khẳng định không phải hai chữ trùng hợp có thể giải thích.
Chính vì các nàng đều cảm thấy không có nguy hiểm gì, hơn nữa có thánh nhân hứa hẹn, Sở Mặc có đối mặt với một vị Chuẩn Chí Tôn thì cũng phải xông vào một lần!
Đây không phải mù quáng, không biết sống chết, mà là Sở Mặc tin thủ đoạn thánh nhân cũng không phải thứ Thiên Lộ Vương có thể xuyên qua!
Cho nên, con đường này hắn nhất định đi rồi. Thái độ của Sở Mặc, mọi người đã hoàn toàn nhìn ra, căn bản không ngăn cản được.
Nếu không ngăn cản được, những người này đều quyết định đi theo Sở Mặc.
Mấy ngày sau, mọi người tiến vào một Đại Thành, tòa thành lớn này tường cao nghìn trượng, xây trên bình nguyên, nhìn từ xa giống như cự thú ngủ đông. Thời gian tương đối cổ, mỗi một khối gạch mặt tản ra khí tức tang thương.
Mọi người đã đổi lại cách ăn mặc của tu sĩ thổ dân Thiên Lộ, nhìn qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865283/chuong-1422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.