Hổ Liệt vui mừng tươi cười.
Ta biết ngay ngươi có thể tự đi ra.
Thủy Y Y mỉm cười. Công tử, chúng ta đi thôi.
Gương mặt Nguyệt Khuynh Thành tràn ngập vui vẻ.
Sở Mặc nhìn mấy người, hạ giọng nói:
Thật có lỗi, làm các ngươi lo lắng!
Về là tốt rồi, chúng ta đi thôi.
Thủy Y Y nhìn Sở Mặc tự nhiên cười nói.
Sở Thanh liên hệ ta, ta nói cho nàng biết chuyện đã xảy ra, nàng bảo ta chuyển cáo ngươi, đừng thương tâm, cũng đừng khổ sở, mọi thứ sẽ qua. Bất kỳ ai dám bắt nạt người của ngươi đều là kẻ thù của cả Sở thị nhất mạch.
Ta biết rồi. Mắt Sở Mặc lần nữa lộ ra vẻ kiên nghị:
Sau này ta tuyệt không xem thường hay buông tha. Dù tổn thất nặng nề, dù chỉ còn một mình cũng sẽ cô độc bước đi. Bởi vì ta là hậu nhân Sở thị!
Chẳng biết tại sao, chỉ tĩnh tọa vài ngày nhưng đám người Thủy Y Y đều cảm thấy khí tức của Sở Mặc không giống trước. Không phải mạnh hơn, cũng không phải yếu đi, mà là một loại cảm giác sâu như biển!
Trước đây có thể cảm nhận huyết khí hùng mạnh trên người Sở Mặc, nhưng hiện tại cảm giác này đã biến mất. Thay vào đó là cảm giác nhìn không thấu.
Sở Mặc vẫn giữ cảnh giới Thiên Tiên, chưa bước vào Thiên Tiên đỉnh cao, nhưng hắn đã đạt tới Chân Tiên đỉnh cao, bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá, Thủy Y Y, Hổ Liệt và Nguyệt Khuynh Thành hoàn toàn nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865249/chuong-1388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.