- Thế cái này?
Sở Mặc lại trực tiếp lấy lệnh bài Đạo môn ra.
Trong nháy mắt khi ánh mắt Tuyết Hống bắt gặp tấm lệnh bài kia, nó rốt cục cũng toát lên thần sắc khó lòng tin nổi:
- Nó… nó… sao nó lại nằm trong tay ngươi?
Lúc ấy ngay cả mấy người Long Thu Thủy, Hoàng Vô Song và Lục Hồng Tuyết cũng đều cảm nhận được cảm xúc kích động của sinh linh này một cách rõ rệt rồi. Tuy không nghe hiểu tiếng thú cổ, nhưng họ lại có thể đoán ra được ý đại khái của Tuyết Hống. Nó đang sửng sốt!
Mấy người Long Thu Thủy quan sát tỉ mỉ lệnh bài hình chữ nhật phong cách cổ kính đang treo lơ lửng trong không trung kia, bên trên không có chữ, chỉ có hoa văn phức tạp sâu sắc và huyền bí, dường như mang theo một đạo vận vô cùng vô tận.
Bọn họ đều không nhận ra.
- Dùng được không?
Sở Mặc không trả lời Tuyết Hống, mà bình tĩnh hỏi lại một câu. Tuyết Hống im lặng một chút, hỏi:
- Dùng được, nhưng vì sao nó lại nằm trong tay ngươi?
Sở Mặc nói:
- Đây là do người khác tặng ta.
Tuyết Hống nhìn Sở Mặc có chút nghi hoặc, trong đôi mắt to kia mang theo nỗi khó hiểu sâu sắc, sau đó lại toát ra vẻ bi thương nhàn nhạt:
- Ngươi có thể qua rồi.
- Vậy bọn họ thì thế nào? Sở Mặc nhìn thoáng qua những người khác.
Tuyết Hống lắc đầu:
- Bọn họ thì không được, chỉ ngươi được lên thôi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865241/chuong-1380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.