Sau đó trong đám người có kẻ hoảng hốt hô nên một chữ “Sở”, ánh mắt lộ vẻ hoảng sợ cực độ, rồi nuốt chữ tiếp theo ngược lại cổ họng.
Sở Thiên Cơ không giết hết đám người này, chỉ đánh cho bọn họ tantác rồi buông tha.
Sở Mặc cứ đứng nơi đây, mắt nhìn đám tu sĩ hùng mạnh kia rời đi trong thảm hại với vẻ mặt vô cùng giận dữ và xấu hổ.
Cho tới bấy giờ, cô gái lúc này đã trưởng thành càng thêm duyên dáng động lòng người kia mới do do dự dự nói ra lai lịch đích thực của mình.
Cho dù đã đoán được, nhưng tới tận khi tận tai nghe chính miệng cô gái nói ra những lời này, Sở Mặc vẫn không kìm nổi rơi lệ lã chã. ^p^p- Mẹ!
Hắn nhẹ giọng gọi một tiếng có chút gian nan, mặc dù biết đối phương không nghe được, nhưng vẫn nhìn cô gái ấy với đầy sự chờ mong.
Lúc này, cô gái lại đang nhỏ giọng xin lỗi chàng trai kia:
- Xin lỗi, Thiên Cơ ca ca… Ta đã lừa ngươi.
Chàng trai kia chính là Sở Thiên Cơ, con trai cả của vị đại nhân đã từng làm bá chủ Thiên giới, và cũng chính là cha của Sở Mặc!
Sở Thiên Cơ thở dài một tiếng:
- Kỳ thực ta đã sớm đoán ra rồi, chỉ có điều vẫn thật không ngờ… ngươi lại đến từ nơi đó.
Trong ánh mắt của cô gái mang theo vài phần sợ hãi, nhìn Sở Thiên Cơ vô cùng đáng thương:
- Có thể nào ngươi sẽ vì vậy mà chán ghét ta, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865202/chuong-1341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.