Cảm giác này khiến hắn rất thoải mái, có thể không ngừng bồi dưỡng niềm tin vô địch.
Nhưng hiện tại, những trong ánh mắt kia tràn đầy kinh nghi bất định... cùng vui sướng khi người gặp họa.
Hắn há to miệng, mạnh mẽ phun ra một ngụm máu tươi.
Trong máu tươi điểm điểm tinh quang.
Một quyền này, chẳng những khiến hắn bị thương, hơn nữa... Còn khiến hắn bị trọng thương! Thậm chí còn thổ huyết!
Hoàng Vô Song ngồi dưới, lần đầu nhìn Sở Mặc với vẻ kiêng kị!
Sở Thanh tươi cười.
Hổ Liệt há miệng cười lớn, Nguyệt Khuynh Thành há miệng nhỏ như bị chấn động không nói thành lời.
Huyên Nhi và Huyên Huyên rung động mãnh liệt.
Tiêu Trường Bình khẽ vuốt đại đao, trong mắt... tràn đầy chiến ý.
Lục Hồng Tuyết dáng vẻ lão thần ngồi đó, nhưng những kẻ bên cạnh hắn đãngây ra như phỗng, hóa thành pho tượng.
Toàn bộ trên khán đài tĩnh mịch.
Không ai nghị luận, không ai nói chuyện.
Bản tin đang náo nhiệt, vào thời khắc này đột nhiên gián đoạn một cách quỷ dị.
Vô số tu sĩ huyết mạch không thể tới hiện trường đều gấp gáp cực độ, không biết bên trong đã xảy ra chuyện gì.
Hô!
Long Thu Thủy thở phào, sau đó nhìn về phía Sở Mặc, trầm giọng nói:Ta thừa nhận, ta xem thường ngươi. Không ngờ ngươi có chiến lực hùng mạnh. Song Song bại trong tay ngươi cũng không oan.
Lúc này, Trương Song Song nằm trong lòng Đồng Ảnh đột nhiên tỉnh lại, có chút mờ mịt nhìn lôi đài, nhẹ giọng hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865173/chuong-1312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.