Đồng Ảnh nháy mắt cúi đầu, yên lặng rơi nước mắt, không nói gì nữa.
Mặc dù tình cảm của nàng và Trương Song Song không tốt lắm nhưng nàng không đành lòng nhìn Trương Song Song cứ thế ngã xuống. Triệu Đông Minh vốn thầm thích Trương Song Song, nhưng ngại Long Thu Thủy nên chưa từng biểu hiện ra ngoài quá mức, nhưng lúc này, y không nhịn được nữa, đứng lên hô lớn:
- Song Song, dừng lại đi.
Trương Song Song nhìn về phía Triệu Đông Minh, thấy Long Thu Thủy vẫn không có phản ứng gì.
Nàng cười buồn bã, sau đó điên cuồng thúc dục cái ấn.
Con dị thú lớn hơn nửa người. Cái đầu như đầu cá sấu, to đùng, cả người đầy vảy. Lớp vảy hình thành một lớp áo giáp kiên cố, lóe sáng như kim loại.
Đôi mắt nó lạnh lẽo, nhìn chằm chặp vào Sở Mặc đang nửa đứng nửa quỳ trước mặt.
Sở Mặc ngẩng đầu, nhìn con dị thú mới chui ra, cười khổ: hắn không hối hận vì lúc nãy không chém Trương Song Song, không phải vì Trương Song Song là con gái mà hắn nương tay. Hắn dừng lại vì câu nói của Hồng Nguyệt.
Hắn hơi bất đắc dĩ, lúc nãy hắn đã dùng gần hết sức mạnh để chémcon dị thú kia một cái.
Nghiêm chỉnh mà nói, hắn cũng không khác Trương Song Song là mấy. Trương Song Song thúc dục dị thú còn hắn có Thí Thiên.
Hắn và Trương Song Song chỉ là người kích hoạt các vũ khí hùng mạnh thôi.
Điểm bất đồng là Trương Song Song là tu sĩ Thiên tiên, trong thân thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865165/chuong-1304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.