Tường thành rộng rãi cổ xưa, nhưng được bảo tồn cực kỳ hoàn hảo, hiển nhiên có pháp trận hùng mạnh giúp đỡ.
Sở Mặc do dự một chút, khi ở nơi cách tòa thành còn khoảng hơn mười dặm, hạ từ trên cao xuống. Bởi vì hắn nhìn thấy mấy tên tu sĩ khác cũng đều như thế, không bay thẳng vào tòa thành lớn này.
Sở Mặc vốn là muốn đi vòng qua, nhưng chạy trốn như vậy cơ bản không phải một cách hay, phía sau có truy binh, điều này là nhất định. Cùng với việc liều mạng chạy như vậy, không bằng trước trốn trong tòa thành này. Một tòa thành như vậy, trong thành rất có thể sẽ có cao thủ chân chính tồn tại.
- Hy vọng tòa thành này không có bất cứ quan hệ nào với Gia Cát gia.
Trên mặt Sở Mặc xuất hiện nụ cười gượng, trong lòng ít nhiều có chút không yên, cũng rất bất đắc dĩ.
Ân oán của hắn và những gia tộc của Thiên giới thật ra toàn bộ cộng lại cũng không thật sự sâu đến sức làm cho cả tộc của đối phương đấu với hắn đến trình độ không chết không ngừng. Thành thật mà nói, đừng nói hắn ngay cả tu sĩ cảnh giới Đại La Kim Tiên cũng chưa tới, cho dù hắn bây giờ đã là một gã Chân Tiên, đối với môn phái và gia tộc lớn trong Thiên giới mà nói cũng không đáng để “coi trọng” hắn như thế. Cho dù người Gia Cát gia Gia - Cát Xương Bình vì hắn mà chết, vậy cũng chỉ là ân oán giữa tiểu bối với nhau thôi.
Đứng ở địa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865141/chuong-1280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.