Chương trước
Chương sau
Người dám quấy rối tinh quái trong thành trì mới đều bị trừng phạt nặng nề. Tuy rằng không bị sét đánh chết, nhưng lại sợ đến toát mồ hôi hột. Cũng không dám… tùy tiện đùa giỡn tinh quái trong này nữa. Về phần lúc trước nói cái gì mà tẩy chay thành trì mới, đã trở thành một câu bông đùa.

Đối với các tu sĩ huyết mạch mà nói, nơi nào có thể thu được càng nhiều lợi ích thực tế hơn thì họ ắt sẽ tìm đến nơi đó.

Ở thành trì mới này, hoàn toàn là thế trung lập, không có bất cứ yếu tố cá nhân nào. Cho nên, so với thành cũ mà nói thì càng khiến cho người ta cảm thấy dễ chịu.

Không được mấy bữa, ba tòa thành lớn mới được xây dựng trong Huyễn Thần Giới đã chật kín hết người. Tuy rằng thoạt nhìn thành cũ cũng không bị ảnh hưởng gì nhiều, nhưng là người sáng suốt đều có thể nhìn ra, thương phẩm thu về từ thành mới đều có chất lượng cao hơn. Cho dù thành cũ không xuống dốc, thì việc thua kém hơn thành mới… chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Mấy ngày nay có thể nói Sở Mặc hôm nào cũng bị niềm vui bất ngờ gõ cửa!

Tuy rằng những ý tưởng này đều là do hắn nghĩ ra, nhưng hắn lại thực sự không ngờ thu được lợi nhuận cao tới mức này.

Ngày đầu tiên, tổng thu nhập của ba tòa thành là ba mươi tám vạnthiên tinh thạch cực phẩm.

Con số này đã khá là giật mình rồi!

Bởi vì ngày đầu tiên ba tòa thành mới chỉ mở cửa kinh doanh một quán rượu!

Nhất là trong thiên tầng và địa tầng, khả năng tiêu xài của những tu sĩ kia quả thực khiến người ta phải líu lưỡi.

Ba mươi tám vạn thiên tinh thạch cực phẩm, mà chi phí Sở Mặc bỏ ra còn chưa tới một ngàn! Bởi vì yêu cầu của đám tinh quái này cực kỳ thấp, chỉ cần cung cấp cho bọn họ một ít thiên tinh thạch hạ phẩm đủ để họ tu luyện là được rồi!

Trừ việc đó ra, Sở Mặc chẳng mất bất cứ chút phí tổn nào!

Cả tòa thành đều là của hắn, chẳng cần chi gì nữa.

Cho nên, khi hết ngày, lúc đống thiên tinh thạch này được dồn đến chỗ Sở Mặc, toàn thân hắn cũng cảm thấy choáng váng.

Không phải là chưa từng được thấy nhiều thiên tinh thạch như vậy, mà là không ngờ lợi nhuận của ngành này lại lớn đến thế.

Thế mà, đây chẳng qua mới chỉ là ngày đầu tiên thôi.

Hôm sau, cùng với các cửa hàng lục tục khai trương, lãi ròng thu về là một trăm bảy mươi vạn thiên tinh thạch cực phẩm.

Sở Mặc trực tiếp bị sợ đến ngây người.

Ngày thứ ba, ba triệu!

Ngày thứ tư, sáu triệu năm trăm! Ngày thứ năm, mười một triệu hai trăm ngàn!

Nhìn đống thiên tinh thạch cực phẩm do Giới Linh mang tới kia, lần đầu tiên Sở Mặc cảm nhận được tài lực của giới tu hành.

Không phải giật mình, mà là đáng sợ!

Hơn mười ngày trôi qua, cuối cùng con số này ổn định ở mức mỗi ngày khoảng mười bảy triệu thiên tinh thạch cực phẩm.

Nhìn đống thiên tinh thạch chồng chất trong Thương Khung Thần Giám, Sở Mặc rốt cuộc cũng chết lặng. Hắn cuối cùng đã hiểu được vìsao, những thế lực siêu lớn này có liều mạng cũng muốn giành được cho mình một gian hàng trong Huyễn Thần thành.

Tốc độ kiếm tiền này, quả thực còn nhanh hơn đi ăn cướp.

Ba tòa thành mới sừng sững trong Huyễn Thần Giới, trở thành công cụ vơ vét của cải cho Sở Mặc.

Đừng nói chỉ là một Phiêu Diêu Cung, cho dù là một môn phái cao nhất trên Thiên giới, Sở Mặc cũng dám vỗ ngực cam đoan có thể nuôi dưỡng được. Có tiền rồi, về sau muốn làm gì, cũng đơn giản hơn nhiều.

Ví dụ như thành lập Phiêu Diêu Cung trên Thiên giới, hắn hoàn toàn có thể dùng thiên tinh thạch cực phẩm… thuê một Chân Tiên về đây làm hộ pháp!

Thậm chí thuê một hai vị Đế Chủ, cũng không phải là chuyện không thể nào!

Hơn nữa, còn có thể dùng thiên tinh thạch, thu hút vô số nhân tài trong các lĩnh vực Luyện Đan Sư, Luyện khí sư, Trận pháp đại sư…Tu sĩ liều mạng tu luyện, có ai là dám nói bản thân không thiếu tài nguyên? Gặp được chủ nhân có tiền như Sở Mặc, trừ phi là người bản thân đã giàu có, bằng không người thường… thật khó lòng mà từ chối được.

Nghĩ tới những điều này, Sở Mặc lại có cảm giác tinh thần sảng khoái.

Tuy nhiên, Giới Linh vẫn khuyên Sở Mặc một câu:

- Cố gắng hết sức đừng phô trương! Ngươi cần phải hiểu là, trong mắt mọi người, ba tòa thành này đều thuộc về Huyễn Thần Giới. Nếu đột nhiên ngươi có nhiều của cải mà bỏ ra như vậy, nhất định sẽ khiếncho nhiều người nghi ngờ. Nếu ngươi muốn dùng chỗ của cải này, thì kiểu gì cũng phải tìm ra một cách, làm cho chỗ của cải đó trở nên quang minh chính đại.

Sở Mặc rất đồng tình với lời khuyên của Giới Linh… cần nổi bật đến đâu hắn cũng đã nổi bật đủ rồi.

- Ta có thể xây dựng một phòng đấu giá trên Thiên giới, sau đó đẩy mạnh hợp tác với Linh Đan Đường.

Sở Mặc nhìn Giới Linh nói:

- Về ngành dược, chúng ta mở thành trì bên này chẳng khác nào đã… chèn ép việc buôn bán của bọn họ. Lại nói, phía Linh Đan Đườngđã giúp đỡ ta rất nhiều, kể cả bây giờ…

Giới Linh gật đầu vui mừng:

- Ta đã sớm nghĩ đến điểm này rồi, cho nên đan dược chúng ta bán bên này đều là chủng loại thông thường, hoặc là các loại đan dược Linh Đan Đường không có hoặc không làm, ít xung đột. Nhưng hợp tác của ngươi với bên kia không nên gián đoạn, còn cần tăng mạnh lên một chút, xem như đền đáp cho bọn họ.

Sau đó, Sở Mặc trở về thành cũ, tới Linh Đan Đường hẹn ngày gặp mặt với Đế Chủ Phùng Xuân, bên kia vui vẻ đồng ý. Ba ngày sau, Sở Mặc gặp lại vị đại lão lâu rồi không thấy mặt này.

Đế Chủ Phùng Xuân mặt mày quắc thước, thoạt nhìn rất vui vẻ, thấy Sở Mặc liền tươi cười:

- Tiểu tử, đã lâu không gặp!

Sở Mặc khom người hành lễ:

- Chào tiền bối!

Đế Chủ Phùng Xuân cười híp mắt nói:

- Ngồi xuống rồi nói chuyện! Sở Mặc cũng không nói lời thừa, trực tiếp đưa cho Đế Chủ Phùng Xuân một lọ đan dược nói:

- Tiền bối nhìn cái này xem!

Đế Chủ Phùng Xuân nhận bình đan dược, không mở ra ngay mà để sang một bên, nhìn Sở Mặc với đôi con người thâm thúy:

- Tiểu tử, ngươi nói thật đi, thành trì mới có liên quan gì đến ngươi không?

Trong lòng Sở Mặc hơi rùng mình, lập tức cười nói:

- Tiền bối đúng là thích nói đùa, chuyện này đâu liên quan gì tới ta? Nếu ta có bản lãnh đó thì còn hợp tác với Linh Đan Đường làm gì?

Đế Chủ Phùng Xuân cười ha hả:

- Tiểu tử nhà ngươi đừng có giả ngu lừa ta nữa. Ngươi đừng có cho là ta không biết quan hệ giữa ngươi với Giới Linh. Đại bộ phận người bên ngoài đều cho rằng Giới Linh đã chết, nhưng đó căn bản là nói bậy nói bạ! Giới Linh sao có thể chết được?

Sở Mặc cười khổ nói:

- Quả là Giới Linh chưa chết, nhưng chuyện này đích thực là không có liên quan gì tới ta. Sức ảnh hưởng của ta còn chưa đến mức như vậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.