Chương trước
Chương sau
Sở Mặc nói xong liền ôm quyền tạ ơn cô gái, trực tiếp xoay người rời khỏi.

Trên bầu trời, tộc chuồn chuồn đã hoàn toàn áp chế muỗi Hắc Thủy, tuy rằng vẫn có chuồn chuồn ngã xuống, nhưng tộc muỗi Hắc Thủy diệt vong chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Sở Mặc đi không lâu, voi lớn hóa thành người khổng lồ không ngờ lại trở về, sắc mặt của hắn có chút khó coi, nhìn nữ tử này nói:

- Ngươi đây là muốn hại chết sinh linh trên lãnh thổ này sao?

Nữ tử nhìn người khổng lồ trước mặt, sâu kín nói:

- Cùng với bị áp chế, còn không bằng thử một chút, nói không chừng nhân loại này có thể cởi bỏ khốn cục.

- Không thể nào!

Người khổng lồ thấp giọng quát:

- Không có người nào là đối thủ của thứ kia! Cái chỗ kia… Chỗ kia…

Người khổng lồ nói xong, ánh mắt lộ ra sợ hãi vô tận, không ngờ lại không dám nói tiếp.

Nữ tử thản nhiên nói:

- Cái kia đã thành chúa tể của mãnh đất này năm tháng, đã quá lâu vẫn không chịu rời khỏi, tất cả sinh linh chúng ta đều bị sự quản chế của hắn, tới Phi Thăng kỳ đỉnh cao, ngay cả Thiên kiếp cũng không dám dẫn động, vì không muốn bại lộ bí mật của hắn, thậm chí còn không thể rời khỏi lãnh thổ này đi nơi khác độ kiếp, chỉ có thể chết ở chỗ này, loại tác phong hống hách này ta chịu đủ rồi.

- Ngươi…

Người khổng lồ nhìn nữ tử nói:

- Ngươi thật sự là… thật sự là không biết sống chết!

Nữ tử nói:

- Nếu chỉ có thể sống ở mảnh lãnh thổ này, ta thật sự nguyện đi tìm cái chết hơn. Voi lớn, chẳng lẽ ngươi chưa bao giờ muốn đi tới Thiên giới tìm tộc nhân của ngươi sao?

Sắc mặt voi lớn âm tình bất định nhìn nữ tử, nữ tử cũng là vẻ mặt thản nhiên đứng ở đó.

Thật lâu sau voi lớn khẽ thở dài:

- Nhưng nếu ngươi đặt hy vọng vào nhân loại kia, ngươi ít nhất phải nói cho hắn biết đối phương là thế nào!

Nữ tử cười cười:

- Ta nếu nói cho hắn biết đối phương là thế nào, ngươi cảm thấy hắn còn có thể đi sao?

- …..

Voi lớn lập tức trưng vẻ mặt không biết nói gì:

- Tộc chuồn chuồn các ngươi trước nay đều giảo hoạt như thế.

- Ngươi đó là thành kiến, ta còn cảm thấy tộc voi lớn đều rất ngu, ngươi không phải cũng dẫn muỗi Hắc Thủy tới nơi này sao?

Nữ tử cười lạnh.

Voi lớn lập tức hết chỗ nói.

Lúc này nữ tử bỗng nhiên nói:

- Nếu hắn là người khác, ta nhất định sẽ toàn lực ngăn cản hắn đi vào trong đó, khiến hắn nhanh chóng rời đi. Nhưng nếu theo như lời của hắn, nói không chừng chúng ta thật sự sẽ có cơ hội đạt được tự do.

Voi lớn sửng sốt:

- Ngươi biết tiểu tử nhân loại này sao?

Nữ tử nhân loại cười cười:

- Sinh linh có thể tiến vào Huyễn Thần Giới, gần như không ai không biết hắn.

Voi lớn bĩu môi:

- Ta lại không vào được Huyễn Thần giới, ngươi nói với ta như thế là sao?

Nữ tử nói:

- Hắn là Sở Mặc, là một…. thiên kiêu nhân loại rất hùng mạnh! Cho dù là thiên kiêu cao nhất Thiên giới này, trong mắt ta chưa chắc có thể ưu tú hơn hắn.

Voi lớn có chút giật mình:

- Lợi hại vậy sao? Nhưng vấn đề là…. Cái kia có cảnh giới vượt xa khả năng thừa nhận của Tiên giới chúng ta. Nhân loại này, cho dù hắn hùng mạnh cũng không thể nào là đối thủ của người nọ.

- Vậy cũng chưa chắc!

Nữ tử nói xong, sau đó ngẩng đầu nhìn thoáng qua không trung.

Trên bầu trời, chiến đấu đã tiến tới hồi kết, nàng thản nhiên nói:

- Lão tổ mẫu của tộc muỗi Hắc Thủy, ở vùng này ai dám trêu chọc? Tốc độ của nó thiên hạ vô song, nhưng kết quả còn không phải là bị nhân loại này chém suýt chết sao? Nếu không thì làm sao bọn muỗi Hắc Thủy này lại sống chết đuổi theo hắn vậy chứ? Nói một cách khác, nếu lão muỗi đáng giận kia không chết… chúng ta cũng không thể dễ dàng làm ra quyết định chủ động phát động công kích với tộc muỗi Hắc Thủy.

Voi lớn lập tức ngẩn người, lẩm bẩm nói:

- Đúng rồi, con muỗi trưởng lão tộc muỗi Hắc Thủy kia… trình độ cứng rắn xác ngoài có thể so với thân thể Chân Tiên, không ngờ lại bị nhân loại này chém thành trọng thương… hí!

Voi lớn như là nghĩ đến gì đó, hít sâu một hơi, cả người trở nên ngẩn ngơ, trong mắt lóe ra hào quang. Qua một lúc lâu mới thì thào nói:

- Ngươi không nói ta còn không nghĩ tới, không ngờ hắn có thể chém con muỗi lão tổ mẫu kia thành trọng thương…. Trình độ cứng rắn bề ngoài của lão muỗi này quả thật chính là vô địch ở Tiên giới này!

Nữ tử gật gật đầu:

- Cho nên ngươi đã hiểu rồi chứ?

Vẻ mặt voi lớn chấn động gật đầu:

- Hiểu rõ, nếu quả thật là như vậy, nhân loại này… hắn thật sự có hy vọng!

Nữ tử nói:

- Hy vọng hắn có thể thành công, nếu hắn thành công, hắn chính là ân nhân của tất cả sinh linh không phải người trên lãnh thổ này.

Voi lớn nói:

- Đó là đương nhiên!

Nữ tử lại ngẩng đầu nhìn trời nói:

- Có muốn theo ta xử lý lão muỗi kia không?

Trong con ngươi của voi lớn lập tức hiện lên một chút sợ hãi, ấp úng nói:

- Cho dù lão già kia đang bị trọng thương, nhưng thực lực vẫn…

- Sao vậy, ngươi sợ sao?

Nữ tử thản nhiên nhìn voi lớn.

- Ta không phải sợ… nếu chẳng may… nếu chẳng may…

Trong con ngươi voi lớn lóe ra hào quang, kỳ thật trong lòng rất là sợ hãi, nhưng thừa nhận chính mình sợ hãi ở trước mặt một nữ nhân, thật sự có chút mất mặt.

- Ngươi là lo lắng con muỗi đáng giận kia có quan hệ với vị kia sao?

Nữ tử nói.

- Đúng vậy đúng vậy.

Voi lớn như là tìm được lý do, gật đầu mãnh liệt.

Nữ tử nói:

- Xử lý nó, vị kia cũng như hoàn toàn mất đi một cơ sở ngầm bên ngoài!

- Nhưng cứ như vậy cũng chẳng khác gì là đắc tội với vị kia.

Voi lớn nói.

Trong con ngươi nữ tử lóe ra hào quang nói:

- Ngươi nói, nếu thời điểm bên kia truyền tới động tĩnh, chúng ta độ kiếp tập thể… sẽ như thế nào?

Voi lớn khẽ ngẩn ra, lập tức lắc đầu:

- Không được, khẳng định là không được, cái kia quá kinh khủng, hắn căn bản không cần bản thân giáng lâm, chỉ cần một đạo thần niệm… cũng đủ để tiêu diệt chúng ta trăm ngàn lần rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.