- Không biết từ đâu ra, đến đây đã đòi muốn gặp con rồi. Ta vừa mới hỏi một câu “ngươi là ai” thì hắn ra tay luôn!
Lúc này, chưởng môn đón được xác không đầu của tên tu sĩ mặc áo giáp mang về, đặt trên mặt đất, sau đó tự mình cởi bỏ áo giáp người đó quẳng đi, mọi người chấn động.
- Con rối!
- Người giả?
- Đây không ngờ là một con rối thế thân?
Tất cả mọi người trợn mắt há mồm nhìn xác chết không đầu, bị kinh sợ nói không nên lời. Không thể tưởng được một tên tu sĩ cường đại như vậy lại không phải một chân thân (Người thật)!
Dưới áo giáp là một hình nộm!
- Đây là đang khiêu khích! Dương Hiên ở một bên trầm giọng nói:
- Đối phương muốn gây hấn, tuy là có thể chỉ nhằm vào một mình Sở công tử nhưng trên thực tế lại chẳng khác gì bắt tất cả chúng ta phải chịu liên lụy vào. Nếu hôm nay thật sự để thứ này tự nổ thành công, những người như chúng ta... ha hả!
Dương Hiên cười lạnh một tiếng không nói tiếp nữa.
Lúc này, một vị chưởng môn đột nhiên tìm được một phong thư trên người của con rối, đưa cho Sở Mặc nói:
- Là gửi cho ngài!
Sở Mặc nhận lấy thư, mở ra. Thư rất ngắn, chữ viết lại hết sức tinh tế, hơn nữa bút lực mạnh mẽ, vừa nhìn đã biết thuật thư pháp của người viết thư ở trình độ rất cao.
- Sở công tử, nghe nói hôm nay các người sáng lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865108/chuong-1246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.