Sau việc đó bọn họ mới định thần lại, Huyễn Môn có thực sự muốn thu nhận Tần Thi, Đổng Ngữ hay không tạm thời không bàn tới, nhưng hành động này của bọn họ dường như không phải là nhắm vào mấy người mà là nhắm tới Sở Mặc.
Cũng chính vì vậy, Tần Thi mới không cho Đổng Ngữ nói việc này với Sở Mặc, nàng định sẽ tự mình giải quyết.
Tần Thi nhìn Sở Mặc, vẻ tội nghiệp nói:
- Sao huynh không thèm đếm xỉa tới muội?
Sở Mặc vẫn giận dữ nói:
- Tự các người sao mà xử lý được? Chịu để người ta ép đi nhận làm đệ tử sao?
Đổng Ngữ đứng bên thè lưỡi:
- Muội nói mà kiểu gì huynh ấy cũng mắng tỷ!
Tần Thi lườm Đổng Ngữ:
- Cũng do muội nhiều chuyện.
Nói xong, nàng nhìn Sở Mặc nói:
- Thật ra muội biết Huyễn Môn tại sao lại làm vậy.
- Ừm?
Sở Mặc nhìn nàng.
Lúc này, Tiểu Điệp mới lên tiếng:
- Đi vào đây đi, đừng đứng hết bên ngoài.
Nói xong, cả đám đều vào trong chiến thuyền.
Cả đám người lão tu sỹ đều lần lượt hành lễ với Ma Quân và Tiểu Điệp. Bây giờ ai cũng biết hai vị này là sư phụ và sư nương của Sở Mặc. Đó mới thực sự là đại nhân vật. Lúc rồi chưa kịp lập tức hành lễ chủ yếu là vì chưa dám.
Hung danh của Ma Quân không phải là lần này mới truyền ra ngoài. Năm xưa ở Tiên Giới đã có hung danh hiển hách rồi.
Sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865084/chuong-1222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.