- Tiểu tử nhà ngươi quả nhiên cũng biết.
Ánh mắt Ma Quân nhìn Sở Mặc tỏ rõ sự mãn nguyện:
- Ta cũng tìm thấy một bộ điển tịch ở trong di tích cổ đó mới biết được những việc này. Thật ra thế giới rộng lớn này của chúng ta, trước khi bị chia năm xẻ bảy đã từng có thánh nhân. Nhưng đó đã là thời đại vô cùng xa xôi, so với thời hiện tại thì đã cách nhiều thời kỳ rồi.
Nhắc đến việc này, Ma Quân có chút xúc động, hắn nói:
- Tuy nhiên cũng chỉ từng xuất hiện một vị thánh nhân đó, cũng chính là tồn tại cảnh giới Đế Hoàng. Sau này, thế giới đổi thay, long trời lở đất. Nhiều thời đại trôi qua lại xuất hiện một người nửa thánh nhân vĩ đại, thực ra thì trong mắt ta, công đức của vị nửa thánh nhân đó còn vượt xa cả vị thánh nhân trước kia.
Ma Quân nhìn Sở Mặc, đột ngột nói:
- Phải rồi, vị tiên hiền nửa thánh nhân đó… cũng là họ Sở!
Trong lòng Sở Mặc chợt gợn sóng, hắn nhìn Ma Quân cười gượng:
- Vị nửa thánh nhân đó có lẽ chính là gia gia của ta!
Phì!
Dù Ma Quân trong lòng đã đoán ra được thân thế của Sở Mặc, nhưng nghe Sở Mặc thừa nhận như vậy, hắn vẫn không nhìn được mà thở dài một hơi.
Hắn lẩm bẩm:
- Chẳng trách… Mấy vị Chí Tôn trong Quy Khư năm xưa lại đồng ý truyền thừa cho một thiếu niên còn yếu đuối như ngươi. Chẳng trách… vị tiền bối Đại Khô Lâu đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865079/chuong-1217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.