- Không thấy? Chuyện gì xảy ra?
Âm thanh của trung niên văn sĩ bên kia cũng có vẻ chấn động vô cùng.
- Ta cũng không biết vì sao nữa, chỉ trong nháy mắt người kia đã biến mất hoàn toàn!
Nam tử nói.
- Đồ vô dụng!
Trung niên văn sĩ ở bên kia lạnh lùng mắng một câu, sau đó nói:
- Ngay lập tức đi tìm cho ta… Tìm cho bằng được người kia mới thôi!
Đá truyền âm lập tức bị tắt hoàn toàn, nam tử còn chưa có cảm nhận được sự tức giận của gia chủ. Nhưng mà y cũng vô cùng oan ức, trong lòng cũng tràn ngập sự bất đắc dĩ:
- Chuyện này tại sao lại trách ta chứ?
Nói xong y thò đầu ra thăm dò khe hở thật lớn ở trước mặt.
Khe hở này rộng khoảng trên trăm trượng, sâu không lường được. Bên trong tối đen cho dù thị lực với cấp bậc Đại Thừa Kỳ đỉnh của y căn bản cũng không nhìn thấy được.
- Lẽ nào… người kia đã nhảy vào đây? Không đúng, cho dù thần trí của ta ở trong này không có tác dụng nhiều lắm, nhưng ít ra… cũng không thể nào để cho hắn chuồn mất ngay trước mắt mình được.
Nam tử thì thào tự nói với mình, vẻ mặt vô cùng khó hiểu.
- Đúng vậy thì sao?
Một thanh âm có vẻ suy yếu đột nhiên vang lên sau lưng y.
Nam tử ngay lập tức bị dọa thiếu chút nữa là hồn bay phách tán. Vội vàng quay đầu lại ngay lập tức công kích.
Ầm ầm!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865050/chuong-1188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.