- Ta đồng ý với ý kiến của gia chủ.
- Ta cũng đồng ý.
Đến cuối cùng, trong lòng mọi người ngoại trừ trưởng lão mở miệng thể hiện quan điểm của gia chủ ra thì chỉ giữ sự trầm mặc. Những người khác... tất cả đều ủng hộ gia chủ Phục Cửu Tiêu.
Trưởng lão có ý kiến phản đối không nhịn được thở dài, cả ngườinhư già hơn rất nhiều tuổi, trầm giọng nói:
- Lão phu tự biết tài sơ học thiển, hơn nữa đã quá già rồi, không thích hợp để tiếp tục lưu lại vị trí cũ nữa, lúc này nên từ giã gia chủ thôi. Hy vọng gia chủ có thể phê chuẩn.
- Lục trưởng lão... ông đây tội gì chứ? Chẳng lẽ ông cảm thấy Phục gia ta không thể vượt qua được cửa ải khó khăn này?
Phục Cửu Tiêu nhìn trưởng lão đó, cau mày nói.
Trong những trưởng lão, nhất định có mâu thuẫn lẫn nhau, không có khả năng đoàn kết được. Nhưng tất cả đều là tâm phúc của Phục Cửu Tiêu. Nếu không, Phục Cửu Tiêu làm sao có thể ngồi vững ở vị trí giachủ?
- Nếu lục trưởng lão đã sinh lòng muốn rời đi, gia chủ không bằng cứ thành toàn.
Tứ trưởng lão của Phục gia ở một bên âm dương quái khí nói:
- Người ta đã muốn đi dưỡng lão, mạnh mẽ giữ lại có ý nghĩa gì chứ?
- Đúng vậy đó, lục trưởng lão mấy năm nay đã vì gia tộc mà cống hiến rất nhiều, bây giờ khó khăn mới đề xuất một tỉnh cầu, gia chủ nhẫn tâm không đồng ý sao?
Tam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865035/chuong-1173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.