Cha Lâm nghe thế cũng đã rõ vài phần, vì thế thở dài nói:
- Đứa nhỏ này, chậm đã! Bây giờ từ chối... đã muộn rồi.
- Chúng ta có thể xuất công không xuất lực mà.
Lâm Vũ cũng không phải đồ ngốc, tự nhiên hiểu được loại quái vật lớn như Phục gia thật sự không thể kháng cự được. Trừ phi lúc đầu không nhận khối truyền âm thạch kia, nhưng bây giờ đã nhận rồi thì không còn khả năng giả bộ không biết gì nữa, giả bộ như chuyện nàykhông hề phát sinh.
Làm vậy, Lâm gia trong chốc lát có thể bị người ta tiêu diệt.
Cha Lâm thở dài nói:
- Chuyện này cho tới giờ cũng chỉ đành như vậy, cứ theo như con nói thì xuất công không xuất lực cũng ổn đấy.
- Cha, cảm ơn cha.
Trong con ngươi của Lâm Vũ xuất hiện chút vẻ cảm động.
Gã biết cha mình ra quyết định như này có ý nghĩa thế nào: Chẳngkhác nào buông tha tính toán trở lại Phục gia. Loại quái vật lớn như Phục gia nếu có thể có một chút quan hệ thì chính là đại may mắn của gia tộc nhỏ! Mà cha của gã... là vì gã mà buông tha cho con đường này.
Cha Lâm khẽ mỉm cười nhìn Lâm Vũ:
- Con là con của ta, từ trong lời nói của con ta có thể cảm giác được sức ảnh hưởng của người kia với con. Ta không phải tin tưởng hắn mà ta tin con!
- Cha!
Hốc mắt Lâm Vũ ửng đỏ.
- Tốt lắm, nếu là như vậy, con có thể giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865030/chuong-1168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.