Sau đó, Sở Mặc lấy Hỗn Độn Hồng Lô ra, bắt đầu luyện chế đan dược ngay trước mặt Kỳ Tiêu Vũ.
Nhìn Sở Mặc không ngừng ném dược liệu vào trong, Kỳ Tiêu Vũ từ đầu tới cuối đều rất yên lặng, nàng biết những dược liệu mà Sở Mặc dùng, đều là cực phẩm chân chính! Nhưng nàng chẳng hề có ý muốn nói tiếng cảm ơn, bởi giữa hai người không cần phải làm như vậy.
Dưới sự luyện hóa của Tam Muội chân hỏa, rất nhanh chóng đan dược đã được chế thành công.
- Đan dược này là loại chữa thương tốt nhất mà trước mắt ta có thể luyện ra. Nhưng sau khi ngươi dùng, vẫn cần tĩnh dưỡng thêm một thời gian ngắn.
Sở Mặc nói.
- Vậy ở luôn đây đi, ta thấy chỗ này rất tốt. Kỳ Tiêu Vũ mềm mại cười nhẹ:
- Có thể ở bên cạnh ngươi, chỗ nào cũng tốt hết.
- Ta rất hạnh phúc.
Bỗng nhiên Sở Mặc nói.
- Ta cũng rất hạnh phúc.
Kỳ Tiêu Vũ nói.
Hai người nhìn nhau cười, trong ánh mắt có tia hạnh phúc thoáng lướt qua. Giờ khắc này, hai người đã hoàn toàn quên đám truy binh phía sau, cũng quên luôn tất thảy. Liền giống như năm đó ở nhân giới, cứ hấp dẫn lẫn nhau, tự nhiên gần sát lại vô cùng đơn giản như vậy. Mà hạnh phúc, chính là được ở bên nhau!
- Sau việc lần này, có khả năng ta phải Phi Thăng đến Thiên giới rồi.
Kỳ Tiêu Vũ đan mười ngón vào tay Sở Mặc, nắm chặt lấy nhau, nhẹ giọng nói:
- Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865019/chuong-1157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.