Trên mặt Lâm Vũ lập tức lộ ra vài phần xấu hổ, cũng thật cẩn thận mà hỏi:
- Ta… ta có thể hỏi ngài là kẻ thù hay là bằng hữu của hắn không?
Tư Đồ Đồ liếc mắt:
- Bằng hữu thì sao mà kẻ thù thì sao?
- Nếu là bằng hữu…. ta… ta có thể nói thêm một chút, tuy rằng những điều ta biết về hắn cũng cực nhỏ.
Lâm Vũ nói.
- Nếu là địch nhân thì sao?
Tư Đồ Đồ híp mắt nhìn Lâm Vũ.
- Nếu là địch nhân… thì ta đây không nên nói.
Lâm Vũ cẩn thận nhìn thoáng qua Lâm Vũ bên kia.
Phục Phong trực tiếp có chút tức giận:
- Ngươi nhát gan như thế mà còn có nghĩa khí như vậy, ta thật sự là mở mang kiến thức nha.
Tư Đồ Đồ im lặng, ngẫm nghĩ một chút nói:
- Ta và hắn vừa không được xem là bằng hữu, cũng không tính là kẻ thù, ừ… dù sao gặp mặt cũng không tới mức sẽ đánh nhau.
Trong lòng Lâm Vũ cũng nhịn không được mà trợn trắng mắt, trong lòng tự nhủ đây là mối quan hệ gì?
Tuy nhiên ngẫm lại mối quan hệ giữa hắn và Sở Tiểu Hắc cũng không thể nói rõ. Ngoại trừ trước khi ly biệt, Sở Tiểu Hắc đưa hắn một quyển tâm pháp ra, những chuyện khác toàn bộ có thể nói.
Vì thế Lâm Vũ nói với Tư Đồ Đồ tiến trình gặp gỡ giữa hắn và Sở Mặc.
Hắn còn nói:
- Thật sự là trước đây tên mập mạp của Đạo Môn kia ức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865002/chuong-1140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.