Nhưng đồng thời cũng khơi dậy tâm huyết của Sở Mặc!
Hắn muốn giết người! Muốn đại sát tứ phương!
Muốn chém giết sạch đám người nhục nhã phụ thân hắn! Chặt đầu họ treo thành chuỗi lên cột cờ!
Nhưng lý trí cũng nói cho Sở Mặc, giờ hắn không phải đối thủ đám người kia, cho dù phẫn nộ cũng phải phong ấn chặt tinh trận Đạo Môn trước khi đối phương đuổi tới!
Dù chỉ có một trăm năm!
Như vậy, mình cũng có được một trăm năm an tĩnh phát triển.
Một trăm năm, không dài. Nhưng đủ rồi.
Về phần đại gia tộc thiên giới đối địch? Về phần Huyết Ma Lão Tổ?
Các ngươi cũng chỉ là tảng đá cho ta mài dao sau khi ta tỉnh mộng.
Hạo hãn Tiên giới kéo dài khôn cùng, khắp nơi là những dãy núi thanh tú xuyên đại địa.
Sở Mặc đi đường núi, không ngừng cảm ngộ các loại đạo tắc trong thiên địa, đồng thời cũng nghiên cứu Phật gia Lục Tự Chân Ngôn Lão hòa thượng để lại cho hắn và công pháp trong ngọc giản đến từ Đạo Môn.
Trước khi Lão hòa thượng viên tịch thành Phật đã nói hai môn công pháp này không phải thần thông, mà là thánh thuật!
Mấy ngày nay Sở Mặc tra tin không thấy ghi chép gì liên quan tới hai chữ thánh thuật. Thế nên Sở Mặc chỉ nghi ngờ chứ không dám xác định phẩm bậc của cái gọi là thánh thuật. Tuy nhiên có một việc, hắn hiểu rất rõ.
Hoá ra tu sĩ chí tôn hùng mạnh nhất thế giới này không phải điểm cuối cùng. Ngược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864990/chuong-1126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.