- Hì, đúng vậy, huynh đệ này xưng hô như thế nào?
Người tu sĩ Nguyên Anh này vẻ mặt mỉm cười:
- Tại hạ họ Thường, tên Hâm.
- Ồ, ta là ngẫu nhiên đi ngang qua nơi này, các ngươi tán gẫu chuyện các ngươi đi. Ta không có hứng thú với những chuyện như thế này.
Sở Mặc hướng về phía Thường Hâm gật gật đầu, sau đó nhìn thoáng qua những người khác, trực tiếp xoay người rời đi.
Trong mắt Thường Hâm hiện lên một chút phẫn nộ, có chút không cam lòng ngồi xuống, căm giận mà nói:
- Thật sự là... Không biết lòng người tốt mà!
- Huynh đệ chớ cùng người kiến thức bình thường chấp nhặt, xem cách ăn mặc, có lẽ là công tử gia tộc nào đó, hoặc là người không thiếu chút tài nguyên này.
Có người nhất thời khuyên nhủ.
- Đúng vậ, hắn không biết tốt xấu, không cần để ý tới hắn!
Có người nói theo.
Trên mặt Thường Hâm lúc này mới lộ ra vẻ tươi cười, khẽ thở dài:
- Có thể ở chung một gian tửu quán uống rượu, coi như là một loại duyên phận, ta đây lúc đó chẳng phải hy vọng những tán tu chúng ta có thể có thêm một chút đồ trong túi áo sao.
- Đúng vậy, Thường huynh đệ đây là đang cho chúng ta chút lợi ích mà!
- Chúng ta đều rất cảm kích huynh đệ ngươi!
Mọi người đều nói.
Lúc này, truyền âm thạch trên người Thường Hâm truyền đến dao động, Thường Hâm mở truyền âm thạch ra, âm thanh của đệ tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864960/chuong-1096.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.