Lần này… hoàn toàn không phải vậy!
Nghĩ tới đây, một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng Sở Mặc. Mấy đại thế lực này cũng thật vô tình mà!
Tu sỹ trong gia tộc quá đông, hao tốn tài nguyên đã thành một vấn đề lớn. Nhưng những người này đều là nguồn lực lượng của gia tộc, lại không thể trực tiếp giết hại hay đuổi đi. Vậy phải làm sao?
Đành phải dùng cách này để tiêu hao đi vậy!
Sở Mặc đưa mắt nhìn cả bốn gia tộc, bao gồm cả Bình gia trong đó đều là như vậy!
Vì lý do gì mà những tu sỹ Kim Đan kỳ này lại khăng khăng chịu chết như vậy? Sở Mặc hơi nhíu mắt lại, quay đầu hỏi gia chủ Bình gia một câu:
- Những người này nếu chết trận rồi sẽ được trợ cấp tốt sao?
Gia chủ Bình gia liếc mắt nhìn Sở Mặc, hơi nao nao, sau đó gật đầu nói:
- Nếu như bọn họ chết trận, con cái của họ sẽ được rất nhiều tài nguyên, người nhà của họ cũng sẽ có cuộc sống tốt hơn.
Sở Mặc gật đầu, lòng thầm than thở: “Nếu thực lực không đủ, quả là ở đâu cũng không được coi trọng, thân ở trong thế lực càng lớn, càng có khả năng trở thành vật hy sinh. Hơn nữa chế độ đẳng cấp hà khắc còn không chấp nhận cho ngươi có chút cơ hội để giãy giụa. ”
Gia chủ Bình gia lúc này ở bên Sở Mặc, khẽ thở dài một câu:
- Gia tộc quá lớn… Không quản lý việc nhà không biết củi gạo đắt!
- Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864934/chuong-1070.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.