Nhưng hôm nay, nữ thần của bọn họ, đóa hoa kiều diễm động lòng người của Bình gia lại nở nụ cười xinh đẹp với một người đàn ông khác, còn nói: ta rất mừng khi nhìn thấy ngươi. Bọn họ cảm thấy, không chỉ cõi lòng tan nát mà giấc mộng cũng tan biến. Cuối cùng bọn họ cũng biết sự tàn khốc của cuộc đời.
Nếu hôm nay người đứng chỗ này không phải Sở Mặc uy danh hiển hách mà chỉ là một tiểu tu sĩ bình thường. Dù Bình Bình có yêu người đó sâu đậm, bọn họ cũng sẽ có vô số biện pháp khiến người đó biến mất trong im lặng.
Sau đó tiếp tục âm thầm ngắm nhìn nữ thần trong lòng của mình.
Nhưng với Sở Mặc, bọn họ không có dũng khí. Thậm chí không một ai dám tỏ thái độ, đến một ánh mắt oán độc cũng không có. Gương sáng sờ sờ trước mặt ai dám trêu. Thụ trưởng lão đến giờ vẫn còn hôn mê. Chỉ việc này thôi đã khiến đám tuổi trẻ máu nóng này tỉnh táo lại rồi.
Sở Mặc nhìn Bình Bình, nhíu mày nói:
- Gặp cũng gặp rồi, ngươi trở về đi.
A… Người trong đại sảnh kinh ngạc.
Bọn họ không nghĩ người trẻ tuổi vô cùng anh tuấn, thanh danh hiển hách này lại lạnh lùng như thế. Bình Bình cũng ngẩn người, nhìn Sở Mặc, quên cả ngượng ngùng, còn chưa có cảm giác cam lòng, chỉ thấy khó hiểu: sao hắn lại đuổi ta đi?
Gia chủ Bình gia thấy sự việc có xu hướng xấu đi. Cháu mình thế nào lão hiểu rõ nhất, nhìn thì dịu dàng nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864918/chuong-1054.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.