- Ta bây giờ rất mơ hồ, kính xin tiền bối chỉ giáo.
Sở Mặc nhìn thoáng qua vảy bảy màu trong tay, sau đó ôm quyền thi lễ với lão già.
Lão già nói:
- Ngươi cho dù không hỏi ta cũng sẽ nói cho ngươi. Bởi vì có sự may mắn rất lớn của ngươi, tin là cách lần may mắn sau này của lão phu... cũng không xa! Lại nói lão phu còn phải cảm ơn ngươi.
Sở Mặc xấu hổ nói:
- Hẳn là ta nên cảm ơn tiền bối mới đúng.
Nói xong, Sở Mặc đưa mảnh vảy bảy màu trong tay cho lão già, nói:
- Mảnh vảy cá này nên đưa cho tiền bối thì tốt hơn.
- Ha ha, ngươi vẫn chưa rõ sao? Vảy con cá này cũng là do Thiên Đạo biến thành, nó đại diện cho một... loại “đạo”!
Lão già nhìn Sở Mặc:
- Cho nên, “đạo” này chỉ dành cho mình ngươi thôi, ta không dùng được.
Sở Mặc nhìn cái vảy cá nhỏ bảy màu trong tay với vẻ mặt nghi hoặc, hoàn toàn không thể cảm nhận bất kỳ hơi thở nào của Đại Đạo trên cái vảy này.
- Đây là nơi cực kỳ nguy hiểm, ngăn cách hết thảy mọi thứ.
Lão già nhìn Sở Mặc:
- Cho nên, ngươi không thể cảm nhận được khí tức của Đại Đạo, nhưng nếu ngươi rời khỏi nơi này, ngươi sẽ hiểu thôi.
- Tiền bối nói về nơi này cho ta nghe một chút đi.
Sở Mặc nhìn lão già.
- Được.
Lão già đưa Sở Mặc đến ngồi trên tảng đá bên bờ sông, chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864872/chuong-1008.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.