Lúc bắt đầu, Phương Lan chỉ cảm thấy sư phụ muốn tìm cho Kim Minh một phong thuỷ bảo địa. Kết quả là liên tục ba ngày liền, hai người không biết đã bay được bao nhiêu dặm. Vậy mà Sở Mặc vẫn chưa có ý định dừng lại, điều này khiến Phương Lan không thể kìm chế được.
- Sư phụ chúng ta đang?
Phương Lan nhìn Sở Mặc, cau đôi lông mày:
- Người muốn mai táng Kim Minh ở nơi nào?
- Phong thuỷ bảo địa.
Sở Mặc nheo mắt, nhìn về rặng núi trùng điệp trước mắt, nói:
- Sắp tới rồi.
Phương Lan nháy mắt mấy cái, nàng không thể nhìn ra được bất kỳ sự dị thường nào ở dãy núi này. Nhưng vì tin tưởng sư phụ, nên nàng không truy hỏi tiếp.
Điều này cũng khiến Sở Mặc thở phào nhẹ nhõm, nếu như Phương Lan tiếp tục hỏi, vậy thì nói không chừng hắn sẽ thật sự nói ra chântướng cho nàng biết. Bởi vì Phương Lan thật sự có quyền được biết việc này.
Chu Hồng thấy dạo gần đây vận khí hắn rất kém, trước đây hắn không dễ gì tìm ra được manh mối về Thanh Hư Môn ở trong một số cuốn điển tịch cổ xưa, sau đó lại mất nhiều năm mới điều tra ra di tích của Thanh Hư Môn ở đâu.
Cuối cùng, khi mà thành công chỉ còn cách hắn một bước chân thôi, thế mà lại gặp phải đám đồ đệ của Huyết Ma Giáo, bị phân mất một ítlợi ích đã khiến trong lòng Chu Hồng không thoải mái, nhưng hắn không dám dây vào mấy lão ma đầu của Huyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864818/chuong-954.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.