Lục Thiên Kỳ dịu dàng nói:
- Cho nên, từ lúc đó trở đi, muội thấy không còn chút nghi ngờ nào, liền coi chàng là Thiên Minh ca ca. Nhưng thời gian gần đây, muội cảm thấy có gì đó không đúng lắm. Bởi vì chàng quả thực có chút thần bí. Hơn nữa xem cái cách chàng bày bố mọi thứ, rõ ràng là khắp cả Cẩm Tú Thành, chứ không đơn thuần là chỉ giúp Lục gia chúng ta. Tuy nhiên muội vẫn không quá nghi ngờ, đại trượng phu chí tại bốn phương, có dã tâm cũng là chuyện thường. Nhưng hôm nay muội nghe ba chữ Sở Đạigia thì cuối cùng đã hiểu ra hết. Kỳ thực, từ trước tới nay đều không có Thiên Minh ca ca nào hết. Trước tới nay chỉ có một người chính là người đã lừa dối muội tên Sở Mặc
Lục Thiên Duyệt vẻ mặt càng lúng túng hơn, thậm chí có chút chột dạ.
- Cũng là người tên Sở Mặc đã cứu ta, cứu cả nhà họ Lục.
Lục Thiên Kỳ nói tiếp:
- Tỷ sớm đã biết rồi sao? Không Tỷ không phải sớm đã biết, việc này, ngay từ đầu hai người đã thương lượng với nhau. Nếu không thì chàng không thể đóng giả giống như vậy, thậm chí còn không chút sơhở.
Lục Thiên Duyệt cười gượng gạo:
- Muội nói không sai, ngay từ đầu tỷ đã biết thân phận của chàng, cũng là tỷ tìm thân phận đó cho chàng. Lúc đó giấu muội cũng bởi
- Tỷ, muội không trách tỷ.
Lục Thiên Kỳ trầm ngâm nói:
- Muội trong quá khứ dù có bướng bỉnh, nhưng không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864816/chuong-952.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.