Âu Dương Quang Huy hiểu rõ đệ đệ của mình, trong lòng quả thật lo nghĩ không ít.
Âu Dương Quang Đại gật đầu nói:
- Ta đương nhiên hận vì không thể lập tức rút gân băm vằm bọn chúng ra làm vạn mảnh rồi!
Cả đám người thần sắc ngưng lại đưa mắt nhìn Âu Dương Quang Đại, đôi mắt có phần cảnh giác.
Người chết không phải con trai của họ! Bây giờ trong lòng họ muốn làm nhất là bắt sống đám người kia, sau đó chiếm đoạt tới cùng những lợi ích từ trên người bọn chúng! Nói ra thì, nếu như tới lúc đó có ai muốn giết hại đám người Sở Mặc, bọn họ chắc chắn sẽ ngăn cản. Cho dù người này là Âu Dương Quang Đại - người vừa chết đi đứa con trai ruột thịt đi nữa. Dù Âu Dương Quang Huy trong lòng cũng nghĩ như vậy, cho nên sắc mặt hắn mới khó coi, đang định nói lời gì đó.
Âu Dương Quang Đại nói tiếp:
- Tuy nhiên suy cho cùng ta là một thành viên của Âu Dương gia, cho nên trong lòng ta tự biết cân nhắc nặng nhẹ.
Phù!
Cả đám người đều thở phì một hơi.
Âu Dương Quang Huy trước đó nói rằng tai họa liên lụy tới thê nhi(vợ con) không phải là nói chơi. Nếu Âu Dương Quang Đại trong lòng tự biết nặng nhẹ, vậy đương nhiên không còn gì tốt bằng.
- Được, nếu đã vậy, việc này... ta giao cho ngươi!
Âu Dương Quang Huy nói tiếp, trong lòng hơi lay động, sau đó lại nói:
- Quang Đại, ta biết việc này đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864811/chuong-947.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.