Số người không nhiều, nhưng vô cùng đoàn kết. Mặc dù trong lòngbiết rõ, bọn họ dù có tham chiến cũng không ích gì, nhưng không ai muốn nhân cơ hội để thoát thân!
Nếu người ở bên đó không phải Sở Mặc, bọn họ chắc chắn đã không làm vậy.
Trong lòng Hoa Tam Nương mặc dù cảm thấy qua đó có lẽ chả khác nào đi tìm cái chết, nhưng nhìn mọi người bao gồm cả con gái của mình trong đó, tất cả đều tỏ ra quyết tâm, cho nên Hoa Tam Nương cũng đành thờ dài, không nói lời phản đối.
Cho nên, Tần Thi lặng lẽ điều khiển chiến thuyền bay về phía SởMặc.
Âu Dương Bình Phong nghe thấy lời của Sở Mặc, lúc đầu hơi sửng sốt, sau đó thấy chiến thuyền không những không thừa cơ bỏ chạy, ngược lại còn tiến lại gần, cổ họng hắn đột nhiên phát ra tiếng cười ha hả, hắn nhìn Sở Mặc nói:
- Ta nghĩ ta biết ngươi là ai rồi!
Đôi mắt sáng quắc nhưng hơi lạnh lùng của Sở Mặc nhìn tên thiếu niên trước mặt, đồng thời hắn cũng dùng Thương Khung Thần Giám để xem qua đối phương. Trong lòng không nén được thở dài: “Một Nguyên Anh thật trẻ tuổi! Hơn nữa còn có huyết mạch sắc vàng, ở Linh Giới cólẽ cũng đáng được coi là một tuyệt thế thiên kiêu thực sự rồi! “
- Đáng tiếc!
Sở Mặc thản nhiên nói.
- Đáng tiếc cái gì?
Âu Dương Bình Phong hơi nheo mắt lại, nhìn Sở Mặc cười nhạt:
- Ngươi cho là Ở đây có Giới Linh của Huyễn Thần Giới bảo vệ ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864805/chuong-941.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.