Bây giờ đầu tiên là phải giải quyết hết chuyện ở Linh Vận Môn đã. Có Hỏa Long ở bên cạnh, Sở Mặc có thể nói là vô cùng tự tin.
Sau đó, Hỏa Long lại vào trong chén rượu. Sở Mặc qua đó cầm chén rượu lên. Toàn bộ quá trình không hề gặp lực cản và khó khăn nào. Trong lòng Sở Mặc cuối cùng cũng hiểu vì sao Thương Khung Thần Giám lại nhắc nhở hắn có thể trực tiếp thu phục.
Hoá ra chén rượu này, ngoại trừ tu sĩ có khí tức ngũ hành ra thìngười khác cơ bản là không thể cầm nổi.
Nghĩ vậy Sở Mặc bỗng nhiên có một ý nghĩ quái dị trong đầu:
- Nhìn thế nào thì cũng thấy Hỏa Long Bôi này vì ta mà chuẩn bị?
Nghĩ thế, Sở Mặc không nhịn được cười, cảm thấy mình thật là nghĩ quá kỳ lạ rồi.
Làm sao có thể tất cả chuyện tốt trên đời này đều là của mình chứ?
Sau đó, Sở Mặc không tiếp tục trì hoãn nữa, trực tiếp phi thân ra bên ngoài hắc lao.Khi hắn đi ngang qua hai gian nhà tù kia, Hỏa Long bỗng nhiên truyền âm cho hắn:
- Tiểu tử, hai người kia, muốn cứu họ không? Để họ làm tay sai của ngươi?
- Vậy mà cũng có thể sao?
Sở Mặc có chút kinh ngạc. Trong lòng hắn vốn đã tính toán sẽ cứu hai người này ra ngoài rồi nhưng không phải ảo tưởng không thực tế là để cho hai người Nguyên Anh cường đại này... làm tay sai của hắn, mà là muốn làm cho Linh Vận Môn thêm loạn thôi.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864781/chuong-917.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.