- Cô gái đó bị vứt vào nơi sâu thẳm nhất của ngục tối. Ở đó có một phòng giam, căn phòng này thực tế không bị khóa. Nhưng cô gái đó không nhất định phát giác ra điều này.
Tiếu Vạn Quân nói.
- Có lẽ bây giờ cô ta đã phát giác rồi, nhưng trước tiên dựa vào sức lực một mình cô ta. Không nhất định có thể mở được phòng giam đó. Thứ hai là cho dù cô ta có thể mở ra, cung không chắc dám mở, bởi vì cô ta sẽ cảm giác ở đây có thể có âm mưu gì.
Lý Phương Trung nói từ một phòng giam khác.
- Vậy ta phải làm thế nào?Sở Mặc nhìn Ván Tiếu Quân, rồi lại nhìn Lý Phương Trung.
Lúc này, Tiếu Vạn Quân và Lý Phương Quân cùng trầm ngâm.
Sở Mặc nhìn hai người này, sau đó đột nhiên cười lớn:
- Nói đi, các vị còn có tâm nguyện gì?
- Tiểu tử, mặc dù ngươi không có khả năng giải được phong ấn trên người bọn ta, nhưng bọn ta có thể ra ngoài nhìn ngắm thế giới này
Tiếu Vạn Quân hạ giọng nói:
- Chúng ta không phải muốn uy hiếp ngươi điều gì, đương nhiên cho dù ngươi không cách nào thả bọn ta ra, chúng ta vẫn sẽ nói chongươi biết cách cứu cô gái kia.
- Vậy mau nói với ta đi.
Sở Mặc nhìn thoáng Tiếu Vạn Quân, thản nhiên nói.
Tiếu Vạn Quân trầm ngâm một hồi, sau đó gượng cười:
- Tốt thôi, ngươi không tin ta cũng là chuyện bình thường!
Tiếp đó, Tiếu Vạn Quân trực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864772/chuong-908.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.