Chương trước
Chương sau
Lúc này, Tiếu Vạn Quân đột nhiên cười ha hả:

- Thật ra ta chỉ là hiếu kỳ, một người ở ngoài sao có thể vào được ngục tối bí mật nhất của Linh Vận Môn? Hơn nữa còn mặc y phục của đệ tử Linh Vận Môn. Cho nên không thể có khả năng Linh Vận Môn bị tấn công tiêu diệt sạch Vậy thì chỉ có khả năng

Lý Phương Trung ở đối diện giống như là có chung ý tưởng vậy, liền nói:

- Mấy hôm trước có một nữ nhi bị đưa vào đây.

- Không sai!Tiếu Vạn Quân đột nhiên bò dậy từ đất, người run run tiến tới cửa phòng giam, cách song sắt đúc từ sắt tinh, đôi mắt dò xét nhìn Sở Mặc. Sau đó tấm tắc kỳ lạ nói:

- Tiểu tử, nói xem, ngươi làm cách nào lẻn vào đây? Ngoài cửa không thể không có người gác?

Lúc này, Lý Phương Trung ở đối diện cũng bò dậy, nhìn Sở Mặc sau song sắt:

- Nói ta nghe, việc gì đã xảy ra? Nữ nhi ấy là sao? Ngươi nhất định là tới cứu cô ta phải không?

Sở Mặc đầu óc mông lung, mặc dù hắn không giấu giếm kỹ thânphận, nhưng không ngờ hai phạm nhân Nguyên Anh Điên Phong sắt chết tới nơi này lại phát giác hắn không phải đệ tử Linh Vận Môn!

Rốt cuộc bọn họ làm cách nào?

Lẽ nào là vì câu nói vừa rồi của hắn: “Phải thì sao? Không phải thì sao?”

Nếu là như vậy thì thật sự quá thần thông rồi!

- Hài, tiểu tử, có phải ngươi thấy làm lạ, bọn ta làm cách nào đoán ra được ngươi không phải đệ tử Linh Vận Môn?Tiếu Vạn Quân cười hỉ hả, nhìn Sở Mặc nói:

- Rất đơn giản, bất kỳ người nào có thể vào trong ngục tối, cho dù là một tên nhãi Tiên Thiên, đầu tiên chắc chắn sẽ được cảnh cáo, không được ở trước cửa phòng giam của bọn ta dừng nửa bước! Nếu làm sai, lập tức giết chết! Ha ha Cả Linh Vận Môn này, ngoại trừ tên tiểu súc sinh Phong Giang Hải chưởng môn, cho dù là những trưởng lão cũng không dám ở chỗ bọn ta dừng nửa bước!

Lý Phương Trung ở đối diện nói:

- Còn ngươi, một tiểu tử Trúc Cơ, một mình lén lút vào đây, còn dám dừng lại quan sát bọn ta Ta liên tưởng tới nữ nhi hai hôm trước vừa bị bắt tới đây, người chắc chắn là giả mạo đệ tử Linh Vận Môn. Tuynhiên, ngươi đã làm thế nào với mấy tên gác cửa?

- Ta cũng rất tò mò.

Tiếu Vạn Quân cũng hỏi.

Sở Mặc lúc này hoàn toàn im bặt, hắn không ngờ hai lão đầu này lại dựa vào việc hắn dừng lại ở đây mà dám suy diễn hắn không phải đệ tử của Linh Vận Môn!

Điều này cũng quá liên quan đi chứ!

Cho dù Linh Vận Môn có cái quy tắc đó, nhưng Sở Mặc không tintất cả người vào ngục tối đều không dám dừng lại ở đây.

Thật sự Sở Mặc đã nghĩ lệch rồi, hắn không rõ Tiếu Vạn Quân và Lý Phương Trung hai cái tên này với người của Linh Vận Môn mà nói có ý nghĩa như thế nào!

Đây là một điều cấm kỵ tuyệt đối!

Tới tận sau này hắn mới biết được chân tướng ngọn nguồn của sự việc.

- Tiểu tử, bất kể ngươi là ai, chúng ta cũng không quan tâm, mauđưa hộp thức ăn lại đây, hiếu kính với hai lão bất tử bọn ta, chúng ta có thể cho ngươi rất nhiều ý kiến góp ý.

Tiếu Vạn Quân nói.

- Không sai, ngươi đã có thể dùng tu vi ở cấp Trúc Cơ mà lẻn được vào đây, điều này cho thấy ngươi là người có bản lĩnh. May chia phần ăn cho bọn ta, chúng ta có thể chỉ điểm cho ngươi rất nhiều! Có thể giúp ngươi làm cho Linh Vận Môn trời long đất lở!

Lý Phương Trung nói.

Sở Mặc lập tức không chút do dự, đem thứ bên trong hộp thức ăn chia mỗi người một nửa, phân cho hai người đằng sau song sắt.Dù sao hắn cũng không phải thực sự tới đem cơm cho Phương Lan.

Có thể biết nhiều tin tức hơn về Linh Vận Môn, điều này giúp ích cho hành động sau này của hắn.

Kết quả, hai vị Đại Năng cảnh giới Nguyên Anh Điên Phong thấy thức ăn, cắm đầu cắm cổ ăn ngấu nghiến. Tướng ăn uống khiến Sở Mặc sửng sốt ngây người.

Một con gà, đến xương cốt cũng không nhằn ra gần như trong nháy mắt đã vào bụng của Tiếu Vạn Quân cả!Một con vịt nướng cũng không thấy xương cốt đâu, nháy mắt chui hết vào bụng Lý Phương Trung.

Còn về những cái bánh mỳ bánh nướng áp chảo các loại, giống như bị gió cuốn mây trôi ăn sạch sành sanh.

Đến cuối cùng, hai người gần như cùng lúc cầm bát canh lên, động tác cảm giác chậm rãi hơn chút, giống như đang thưởng thức thứ mỹ vị nhất trên đời, từng ngụm uống vào. Cảm tưởng như mỗi động tác đều giống nhau vậy!

Sở Mặc không hề thúc giục, đợi hai người uống hết ngụm canh cuốicùng.

- Thật dễ chịu! Mấy trăm năm rồi Lần đầu tiên được ăn, ta sắp quên mất mùi vị của thức ăn rồi!

Tiếu Vạn Quân nhấc cánh tay gày như cành củi khô lên, xoa xoa bụng, thở dài một tiếng.

- Thật sảng khoái! Bây giờ ta mới biết, không ngờ vịt nướng lại ngon như thế!

Lý Phương Trung vẻ mặt hồi tưởng:

- Nếu ngày nào cũng được ăn như vậy thì thật hạnh phúc.Sở Mặc mím chặt môi, nhìn hai vị tu sỹ Nguyên Anh Điên Phong mà trong lòng hiện lên một ý niệm: “Cảm giác hạnh phúc Quả nhiên là do hoàn cảnh mà không giống, không ngừng phát sinh thay đổi!”

Nói ra chỉ e không ai tin rằng hai Đại Năng cấp Nguyên Giới Điên Phong lại bùi ngùi xúc động vì những thức ăn mà có lẽ lão bá tánh còn chả thèm để tâm đến.

Tiếp đó, hai người cũng không hề nuốt lời, ban đầu là người một câu ta một câu kể lại câu chuyện của chính họ cho Sở Mặc nghe.

Tiếu Vạn Quân, Lý Phương Trung hai cái tên này với một kẻ mớitiến vào Linh Giới không bao lâu như Sở Mặc thì hoàn toàn lạ lẫm, nhưng nếu là tu sỹ Linh Giới được sinh ra trong phạm vi trăm vạn dặm này, chỉ cần tuổi tác quá ba trăm, tu vi vượt qua Kim Đan thì gần như đều đã nghe qua hai cái tên này.

Thậm chí với những tu sỹ cảnh giới Nguyên Anh mà nói, hai cái tên này cùng với cái tên Phong Bất Biến, ba cái tên gộp lại giống như tiếng sấm bên tai!

Linh Vận tam anh!

Ba người này năm xưa từng được tung hô là “Linh Vận tam anh“.Trong đó Tiếu Vạn Quân là lão đại của Linh Vận tam anh, Lý Phương Trung là lão nhị, Phong Bất Biến người từng là chưởng môn của Linh Vận Môn thì đứng thứ ba.

Năm xưa ba người họ cùng nhau nổi lên, thật khiến các môn phái xung quanh đố kỵ vô cùng, thậm chí khắp cả Linh Giới, Linh Vận tam anh có danh tiếng không hề nhỏ.

Ba người họ đều có thiên phú rất cao, tốc độ tu luyện vô cùng nhanh chóng.

Lúc bấy giờ những cao tầng của Linh Vận Môn vừa vui mừng vừanhức óc, vui đương nhiên không cần giải thích, bất kỳ môn phái nào có được ba thiên tài như vậy, tất thảy mọi người sẽ đều vui mừng. Nhất là những đại nhân vật ở cao tầng, nằm mơ họ cũng mỉm cười Nhưng nhức óc lại cũng hoàn toàn là vì điều này.

Ba người này đều rất ưu tú!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.