Sở Mặc run run trường kiếm trong tay, vẻ mặt rất nghiêm túc nhìn Bách Biến Đạo Nhân:
- Tại sao ta phải nói cho ngươi biết?
- Ngươi... Ngươi ngươi ngươi... Ngươi tại sao có thể gạt người?
Bách Biến Đạo Nhân căm tức Sở Mặc, sau đó bỗng nhiên cầu khẩn nói:
- Ta sắp chết rồi… ngươi xem như một người sắp chết …
- Phải chết thì trên hết sao?
Sở Mặc bĩu môi:
- Ta không nói cho ngươi biết!
Bách Biến Đạo Nhân điên tiết lên, hoàn toàn sụp đổ, phun ra một ngụm máu lớn, vô cùng tức giận nhìn Sở Mặc:
- Ta thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua ngươi!
- Thôi đi, ta ngay cả khi ngươi còn sống còn không sợ, còn sợ con quỷ sau khi ngươi chết?
Sở Mặc khinh thường cười lạnh một tiếng, sau đó nói:
- Mau chết đi, ta không nói ngươi biết! Không nói ngươi biết! Cho ngươi tức chết!
- Phụt!
Bách Biến Đạo Nhân liên tiếp phun ra mấy ngụm máu, hai mắt trợn lên, khí tuyệt thân vong.
Hơi thở cuối cùng này… đích thị là bị Sở Mặc làm cho tức chết rồi.
Sở Mặc nhìn Bách Biến Đạo Nhân kia chết không nhắm mắt, liếc mắt, thầm nghĩ, bí mật lớn nhất của ta, làm sao có thể nói cho ngươi biết? Thật thơ ngây!
- Không thể tưởng được, hắn không ngờ lại là một trong những Huyết Ma Giáo Ngũ Tổ, Bách Biến Đạo Nhân, Đại Năng Nguyên Anh trung kỳ…
Lục Thiên Duyệt ngẩn người thật lâu, mới bừng tỉnh lại, vẻ mặt ngẩn ngơ nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864736/chuong-872.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.