Kim Minh hai mắt long lanh nhìn Sở Mặc, thầm nghĩ: “Chả trách vừa rồi huynh ấy nói đối phó với đám người này không cần dùng tới thiên kiếp. Hoá ra không phải nói khoác, là thật sự không cần dùng tới!”
- Hôm nay chưa giết các ngươi là để các ngươi quay về báo tin, oan có đầu nợ có chủ, ta nói được làm được. Nếu các ngươi còn tìm người vô tội gây phiền toái, đừng trách ta sau này giết sạch đệ tử củaHuyết Ma Giáo các ngươi!
Sở Mặc nhìn đám đệ tử nằm la liệt trên đất, lạnh lùng nói.
Vết thương của tên mặt ngựa nặng nhất, hắn gắng gượng mới không lăn ra bất tỉnh.
Trong lòng hắn tràn đầy sự sợ hãi, người này mới thời gian trước vượt qua thiên kiếp của Trúc Cơ không bao lâu, không ngờ giờ đã vào con đường luyện Kim Đan. Người khác phải dùng tới mười mấy, thậm chí mấy chục năm mới làm được. Không ngờ hắn chỉ cần một tháng Thế này còn gì là thiên lý nữa?Lúc này Sở Mặc liếc nhìn người đứng bên cạnh Kim Minh Phương Lan, trong lòng chợt xao động, hắn nhìn tên mặt ngựa, lạnh lùng nói:
- Lão tổ các ngươi muốn Phương Lan làm gì?
- Cái này không liên quan tới ngươi
Tên mặt ngựa giãy giụa, nuốt vào một viên đan dược, sau đó gắng gượng đứng dậy, cả thân hắn hơi lắc lư, nghiến răng nhìn Sở Mặc:
- Mối thù hôm nay, ta sẽ nhớ kỹ!
- Ta hỏi lần nữa, lão tổ các ngươi muốn Phương Lan làm gì?
Ánh mắt Sở Mặc bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864728/chuong-864.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.