Chương trước
Chương sau
Còn một điều nữa chính là nơi này ít ai lui tới, mặc kệ mình tại sao đánh, thi triển công pháp như thế nào cũng có thể làm theo ý mình mà không bị người ngoài thấy.

Tốc độ của lão tổ cảnh giới Nguyên Anh kia thật sự là quá nhanh. Khoảng cách giữa hai bên vốn hơn trăm vạn dặm, Sở Mặc trực tiếp từ Cẩm Tú thành đi ra, lại kéo khoảng cách này lớn hơn chút. Nhưng đối phương rất nhanh liền phát hiện hắn trốn ở đây, lập tức lại tăng nhanh tốc độ.

Khoảng cách giữa hai bên đang không ngừng thu nhỏ lại.

Sở Mặc vừa cảm ứng khoảng cách hai bên, vừa không kìm nổi mà cảm thấy chấn động, trong lòng tự nhủ cứ theo đà này, chỉ sợ mình còn chưa tới bờ biển thì đối phương đã đuổi tới.

Không được…. cần phải nghĩ biện pháp giữ chân hắn một lúc.

Sở Mặc nghĩ thầm trong đầu, bắt đầu kéo pháp quyết, tiện tay đánh ra linh thạch cực phẩm, bố trí ở giữa núi lớn sông rộng phía sau người.

Tiếp theo lại vùi đầu chạy đi, quả thật giống như là chạy trối chết.

Bách Biến Đạo Nhân bên kia trong lòng cũng cảm thấy vô cùng khiếp sợ.

Hắn sở dĩ có thể cách trăm vạn dặm đã nhìn rõ Sở Mặc, đó là bởi vì lúc trước hắn từng hạ xuống một đạo chú ngữ trên người đệ tử. Loại chú ngữ này không có bất kỳ ảnh hưởng gì đối với người bị thi thuật. Một khi chủ nhân mang loại chú ngữ này chết đi, như vậy một tia oán niệm kia sẽ bám vào trên người mang thù.

Đại đạo hàng nghìn hàng vạn, thủ đoạn tu sĩ nhiều không kể xiết, ngay cả Sở Mặc cũng không nghĩ tới đối phương lại thông qua phương thức này trực tiếp tìm được hắn.

Thế nhưng, điều khiến Bách Biến Đạo Nhân cảm thấy khiếp sợ chính là, năng lực cảm giác của đối phương không ngờ lại cường đại tới thế. Cách xa trăm vạn dặm lại có thể cảm giác được sự hiện hữu của hắn và bắt đầu trốn chạy!

Bách Biến Đạo Nhân cũng không biết người giết đồ đệ hắn là ai, trên thực tế mấy tháng này hắn luôn vội vã làm một chuyện khác. Mãi tới gần đây hắn mới có thời gian tới thanh toán thù cho đồ đệ mình. Lúc này mới nhanh chóng chạy tới.

- Không cần biết ngươi là ai ta đều cho ngươi trả cái giá phải trả.

Bách Biến Đạo Nhân nhìn qua chỉ khoảng hai mươi tuổi. Tướng mạo đường hoàng, ngọc thụ lâm phong, môi hồng răng trắng, người không biết còn tưởng là công tử nhà ai.

Trên thực tế, hình dạng hiện tại của Bách Biến Đạo Nhân chính là công tử của một đại gia tộc rất nổi danh ở Linh giới.

Sở dĩ được gọi là Bách Biến bởi vì thuật dịch dung của Bách Biến Đạo Nhân tương đối cao minh, loại thủ đoạn này thậm chí đã không thể được gọi là dịch dung, chuẩn xác mà nói chính là một loại thuật pháp tương đối cao minh!

Bởi vì hắn gần như có thể biến thành bất kỳ bộ dạng của một người nào đó hắn gặp qua, lợi hại hơn chính là ngay cả khí tức hắn cũng có thể bắt chước y đúc. Cho nên, cho dù là người đặc biệt quen biết cũng chưa hẳn có thể phân biệt được thật giả. Trừ phi là có quan hệ cực kỳ thân mật… ví dụ như người cùng giường, có lẽ sẽ phát hiện bất đồng trong khi sinh hoạt.

Cho nên Bách Biến Đạo Nhân dựa vào chiêu thức bản lĩnh ấy tung hoành Linh giới nhiều năm, chưa từng bị thua thiệt gì, ngược lại là người thua thiệt trên tay hắn lại vô số kể.

Nghe nói tới tận lúc này, người nhìn thấy bộ dạng thật sự của Bách Biến Đạo Nhân, ngoại trừ bốn Tổ khác của Huyết Ma Giáo, khả năng là còn chưa tới mấy người!

Vô số đệ tử Huyết Ma Giới căn bản không biết mặt mũi thật của Ngũ Tổ là gì.

Bách Biến Đạo Nhân bình tĩnh đuổi theo, trên khuôn mặt anh tuấn mang theo trào phúng nhàn nhạt, đối phương chỉ cần một ngày không phát hiện ra tia oán niệm trên người mình, cho dù là chân trời góc biển hắn đều có thể thoải mái tìm được.

Nhìn phương hướng, Bách Biến Đạo Nhân cười lạnh nói:

- Đây chẳng phải là muốn dẫn ta tới trên đại dương bao la sao? Ý tưởng không tồi…. nhưng vẫn quá ngây thơ! Thật sự là không biết lão tổ ta dựa vào cái gì lập nghiệp mà!

Đang nghĩ ngợi đột nhiên ở bên trong núi trước mặt mạnh mẽ bắn ra một đạo khí tức linh hoạt, sắc bén, trực tiếp phóng về phía Bách Biến Đạo Nhân.

Đạo khí tức này vừa nhanh lại mãnh liệt, quả thật làm người ta khó lòng phòng bị. Ngay cả Bách Biến Đạo Nhân cũng vẫn bị hoảng sợ, vội vàng lui ra. Trên mặt lộ ra vẻ mặt vừa sợ vừa giận, bởi vì trong mảnh núi trước mặt bắt đầu liên tiếp không ngừng bắn về phía hắn từng đạo khí tức linh hoạt, sắc bén.

Có thể dùng khí tức thiên địa ngưng tụ thành thủ đoạn công kích địch nhân, đối với Bách Biến Đạo Nhân cũng không xa lạ gì, nhưng đó là thủ đoạn của lão tổ Nguyên Anh! Làm sao có thể hiện ra trên người một tu sĩ kỳ Kim Đan?

Lúc này Bách Biến Đạo Nhân còn không biết, người hắn truy kích không phải là tu sĩ Kim Đan, mà là một tu sĩ Trúc Cơ hắn hoàn toàn không nghĩ tới!

Hiện tại cho dù có người nói với Bách Biến Đạo Nhân thì hắn cũng sẽ không tin tưởng. Nhất là một tu sĩ kỳ Trúc Cơ có thể cách trăm vạn dặm phát hiện mình, có thể bỏ chạy thời gian dài như vậy mà không bị đuổi kịp, thậm chí còn có thể dùng khí tức thiên địa phát động công kích với hắn.

Loại thủ đoạn này rõ ràng chỉ có lão quỷ Nguyên Anh nhiều năm mới có thể thi triển ra.

Cho nên Bách Biến Đạo Nhân thậm chí có chút nghi thần nghi quỷ, thầm nghĩ trong lòng: Đối phương liều mạng chạy trốn như vậy là cố tình muốn bày bình bố trận sao? Muốn dẫn mình mắc mưu sao?

Nghĩ như vậy, hơn nữa còn có khí tức thiên địa xuyên núi không ngừng phát động công kích về phía hắn, khoảng cách giữa Bách Biến Đạo Nhân và Sở Mặc bắt đầu chậm rãi kéo lớn.

Tuy nhiên rất nhanh Bách Biến Đạo Nhân đã nghĩ thông suốt, đối phương tuyệt không thể nào là tu sĩ cảnh giới Nguyên Anh, nói cách khác, căn bản không đáng thi triển thủ đoạn nhỏ này tới để cản trở mình. Trước mặt thực lực tuyệt đối, kẻ thù và gì gì đó tác dụng cũng không lớn!

Cho nên đối phương nhất định là một tu sĩ Kim Đan có thiên phú!

- Chẳng qua là… nếu như ngươi biết Đạo gia ta từ nhỏ liền sinh hoạt trên hải đảo, thời điểm kỳ Trúc Cơ liền dám tiến vào biển sâu tìm sinh linh cùng cảnh giới trong biển luyện tập, còn có thể trăm phương ngàn kế dẫn dụ Đạo gia ta tới trên đại dương bao la sao?

Bách Biến Đạo Nhân liên tục cười lạnh, hiện tại hắn thậm chí có chút chờ mong, sau khi đối phương nhìn thấy bộ dạng như cá gặp nước trên đại dương của mình sẽ khiếp sợ cùng chán nản thế nào——

Những thủ đoạn Sở Mặc bày ra này cũng không thật sự tạo thành uy hiếp quá lớn với Bách Biến Đạo Nhân, nhưng đích xác cũng mang tới cho hắn phiền toái nhất định. Tuy nhiên giờ phút này trong lòng Bách Biến Đạo Nhân vô cùng bình tĩnh, không chút hoang mang phá giải.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.