Như vậy, nhất định phải giấu diếm được mọi người, bao gồm thân muội muội của Lục Thiên Duyệt là Lục Thiên Kỳ.
- Huynh... huynh là Thiên Minh ca ca? Trời ơi... Huynh thật là Thiên Minh caca sao? Thật tốt quá... rốt cục đã trở về! Huynh không biết năm đó huynh đi rồi ta đã khóc rất nhiều. Mấy năm nay cũng luôn nhớ đến huynh, Thiên Minh ca ca, không ngờ hôm nay mới bằng lòng xuất hiện. Nếu cha muội còn tại, thấy huynh nhất định sẽ rất vui
Lục Thiên Kỳ nói xong, không kìm nổi nước mắt rơi xuống.
Sở Mặc thở dài:
- Ta cũng đã nghe chuyện mới cầu sư phụ cho ta ra ngoài. Ta biết hết rồi, Thiên Kỳ muội muội đừng đau buồn nữa, yên tâm đi, ta sẽ giúp đỡ các muội vượt qua cửa ải khó khăn này!
Lục Thiên Kỳ hai mắt đẫm lệ mông lung gật đầu, hạ giọng nói:
- Thiên Minh ca ca có thể tới thăm, muội đã rất vui vẻ rồi!Sau lần trước bị Sở Mặc quát mắng, tính cách của Lục Thiên Kỳ đã thay đổi rất nhiều. Hiện giờ phụ thân nàng cũng mất, người từng giả trai hoành hành Cẩm Tú Thành cũng đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại một cô nương kiên cường, có chút cố chấp thủ vững sản nghiệp phụ thân để lại.
Sắc mặt Lục Đào vô cùng khó coi, hắn lạnh lùng nhìn Sở Mặc, cười lạnh nói:
- Ai biết con hoang ở đâu ra? Ai biết ngươi có phải giả mạo hay không? Hừ, nếu ngươi thật là người của Lục gia thì sao lại ra tay với huynh đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864701/chuong-837.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.