- Ta đã trở lại.
Trong lòng Sở Mặc mặc niệm một câu, sau đó thản nhiên đi vào.
Đêm nay Cẩm Tú Thành phá lệ an tĩnh. Sở Mặc nhớ rõ mấy con phố chính của Cẩm Tú Thành trước đây lúc nào cũng đông người, hết sức phồn hoa náo nhiệt.
Nhưng hiện giờ lại có phần lạnh lùng, cả tòa thành còn bao trùm khí tức đau thương.
Phong thủy thần thông hiện giờ càng tinh thâm hơn trước, vọng khí thuật cũng cao minh hơn. Hắn có thể cảm nhận tòa thành như đã mất đi sức sống.Ngày thường các quán rượu vẫn náo nhiệt tới tận khuya, mà giờ trong tửu quán cũng không có bao nhiêu khách nhân.
Sở Mặc tìm một tửu quá lớn, sau khi đi vào thì phát hiện bên trong chỉ có mấy bàn khách.
Tiểu nhị nhìn thấy có người tiến vào, trên mặt lộ ra nụ cười chuyên nghiệp:
- Khách quan mời vào trong. Ngài đi mấy người?
- Mình ta.
Sở Mặc nói xong, trực tiếp lấy ra một khối vàng ném cho tiểu nhị:
- Tìm cho ta một chỗ an tĩnh.
Tiểu nhị vui vẻ, khách hào phóng như vậy rất hiếm gặp. Linh giới tuy nhiều tu sĩnhưng cũng không ít người thường, hoàng kim vẫn là đồng tiền mạnh. Mặc dù không đáng giá như linh thạch nhưng cũng đủ làm nụ cười của tiểu nhị thêm rạng rỡ.
Tiểu nhị dẫn Sở Mặc tới một chỗ gần cửa sổ. Cách mấy bàn khách kia rất xa, sau đó nói:
- Ngài thấy nơi này thế nào?
- Được rồi.
Sở Mặc trả lời, sau đó nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864696/chuong-832.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.