- Binh khí?
Mấy người khác nao nao, nhìn Thanh ca có chút không hiểu.
Thanh ca gật gật đầu, nói:
- Món binh khí đó là một thanh đao, nghe nói là thần binh chân chính! Cất cùng một chỗ với Chân Hoàng Huyết! Theo truyền thuyết,năm đó thanh đao này chém chết một con Chân Hoàng. Sau đó, mang theo giọt Chân Hoàng Huyết kia rơi vào Linh giới.
Nhìn ánh mắt khiếp sợ của mấy người khác, Thanh ca nói:
- Hay nói cách khác, dù là thanh đao kia hay giọt Chân Hoàng Huyết đó đều không phải vật thuộc về Linh giới chúng ta. So với giọt máu này thì thanh đao kia càng hung ác... Ta nghe kể lại rằng, năm xưa khi Thanh Hư đạo nhân được thanh đao này từng có ý định sử dụng nó. Nhưng đến cầm còn không cầm nổi. Cuối cùng đành phải đem cả thanh đao và giọt máu này coi như bảo vật trấn phái. Rất nhiều người đều nói Thanh Hư đạo nhân tính tình rộng rãi, không để ý tới những vật ngoài thân, thậm chí ngay cả thần khí như thế mà cũng để lại cho con cháu. Haha, nhưng thật ra là vì y không mang theo được mà thôi.
- Thanh ca, ngươi biết thật nhiều chuyện.
Người trẻ tuổi lên tiếng nói chuyện đầu tiên kia nhìn Thanh ca có chút sùng bái.
Thanh ca lại lắc đầu thở dài một tiếng:
- Ta phải lấy thanh đao kia cũng là nhiệm vụ mà lão tổ giao cho, hơn nữa tất cả những chuyện này cũng đều là do lão tổ nói cho ta biết.
- Lão tổ thật tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864681/chuong-817.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.