- Kê gia không cần ngươi lo, không phải nói khoác chứ cặp chân này của Kê gia…
Đại Công Kê lại bắt đầu lải nhải lảm nhảm.
Sở Mặc trực tiếp thu những dược liệu kia lại cất vào trong Hỗn Độn Hồng Lô, vận hành Tam Muội chân hỏa, tiến hành luyện đan.
Lục Chính nhìn con gái quay về, truyền đạt lại lời của Sở Mặc, hơi hơi nhíu mày, lẩm bẩm nói:
- Ý của Sở tiên sinh… là sao? Chẳng lẽ hắn đã phát hiện cái gì rồi?
- Cha, chẳng lẽ ngài lại đi tin lời hắn thật hả?
Lục Thiên Duyệt khẽ mỉm cười nói:
- Bàn về y thuật thì hắn nhất định là một cao nhân, điểm này không thể nào phủ nhận, nhưng về cái khác… cha, dù lực chiến của hắn có mạnh cỡ nào thì chung quy cũng mới chỉ là một người luyện võ ở cảnh giới Tiên Thiên mà thôi.
- Ngươi vẫn còn có chút xem thường hắn rồi.
Lục Chính liếc mắt nhìn con gái một cái, nói nghiêm túc:
- Có lẽ gươi cũng đã biết, vào đêm xảy ra xung đột đó, chẳng những Lục Nhất Phong là tu sĩ ở đỉnh cao Trúc Cơ bị hắn chém gãy tay chỉ bằng một đao, mà còn cả muội muội ngươi cũng là tu sĩ ở đỉnh cao Trúc Cơ như vậy, thậm chí còn không đỡ nổi một chiêu của hắn! Lúc ấy dù có là ta đối mặt hắn… cũng có loại cảm giác như chưa chắc đã có thể trấn áp hắn được!
- Chuyện này… chuyện này sao có thể?
Lục Thiên Duyệt hơi giật mình nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864677/chuong-813.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.