Phương Lan nhìn Kim Minh lắc đầu:
- Không.
- Được rồi...
Kim Minh có phần ảm đạm, lưng cõng cành mận gai, có chút buồn cười thi lễ với Phương Lan:
- Ta xin lỗi, thật xin lỗi vì đã gây phiền phức cho nàng.
Nói xong, Kim Minh cũng không chờ Phương Lan lên tiếng đã rời đi, vừa đi vừa nói:
- Ta sẽ lập tức sai người đưa các nàng ra khỏi Kim gia, sau đó... người của Kim gia sẽ không theo các nàng để tránh thêm phiền toái. Nhưng mà Phương Lan, nếu nàng cần, ta hy vọng Kim gia vẫn có thể đến giúp nàng. Nàng đừng hiểu lầm, cứ coi như Kim gia bồi thường cho nàng thôi. Nàng không muốn gặp ta, ta sẽ không xuất hiện trước mặt nàng nữa.
Thanh âm của Kim Minh đầy vẻ mất mát, nhưng từ đầu đến cuối đều không quay đầu lại. Tuổi còn trẻ đã hiểu được đạo lý “Buông tay”, cũng có tôn nghiêm của riêng mình.Vì quá yêu thích ma nhất thời hồ đồ, làm ra chuyện sai lầm. Nhưng không có nghĩa là sau khi biết đối phương không có cảm giác với mình thì vẫn bám chặt không buông.
Kim Minh cứ như vậy rời đi.
Bên này Phương gia tỷ muội đưa mắt nhìn nhau.
Phương Lộ khẽ gọi:
- Tỷ?
- Ừm!
Ánh mắt Phương Lan đầy phức tạp, mặt không chút thay đổi nói:
- Chúng ta đi thôi!Lúc này, có mấy người dáng vẻ như hạ nhân đi tới hai nàng thi lễ, một người trong đó nói:
- Phương tiểu thư, đây là tài liệu Trúc cơ lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864654/chuong-790.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.