- Kim Minh…cũng có mắt nhìn.
Trên mặt Kim Đông Nam bỗng có ý cười. Nhưng Phương Lan không biết vì sao người này lại cười, nên vẫn không dám ngẩng đầu.
Tuy vậy, lời Kim Đông Nam nói lại khiến Phương Lan thấy thất vọng.Kim Đông Nam khen Kim Minh có mắt nhìn là có ý gì? Thân là gia chủ Kim gia, chẳng lẽ Kim Đông Nam cũng… Phương Lan không dám nghĩ nữa, nhưng nàng cũng hiểu, những suy nghĩ tính toán của mình trước mặt đại nhân vật này chẳng là cái gì cả.
Giận dữ thì làm sao. Nàng không sợ chết, nhưng nàng sợ liên lụy người nhà. Nên trước khi xác định thái độ của đại nhân vật này, nàng vẫn không dám nói gì.
- Trước khi nhìn thấy ta, chắc muốn nói gì đó. Sao giờ lại không nói nữa?
Kim Đông Nam thản nhiên hỏi.Phương Lan sợ hãi, trực tiếp quỳ xuống, vẫn cúi đầu, không dám nói chuyện. Nhưng nước mắt cứ chảy ra.
- Nên nói tiểu cô nương nhà ngươi quá ngây thơ hay quá tâm cơ đây?
Dù Kim Đông Nam cũng có nhiều kinh nghiệm, trải qua nhiều gió mưa cũng bị giật mình trước hành động của Phương Lan. Nhưng sau đó, lão cười khẽ:
- Thôi, xem ra ngươi đã biết mình sai ở đâu nên mới không dám nói nữa đúng không? Ngươi cứ đứng lên đi. Nơi này không có người ngoài, ngươi muốn nói gì thì nói. Chớ để người khác nghĩ Kim gia ta chỉ biết bắt nạt phụ nữ.Phương Lan nháy mắt trút được gánh nặng, thấy thoải mái hơn. Nàng cảm thấy như có một tia nắng ấm áp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864649/chuong-785.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.