Gã đang muốn tìm hiểu thân phận của Sở Mặc. người trẻ tuổi có thể không biết, nhưng là một người tu sĩ, gã biết rất rõ. Người có thể mang theo một linh sủng có tính cách đi rêu rao khắp nơi chắc chắn có lai lịch không nhỏ.
Trong Cẩm Tú thành cũng không có mấy người có linh sủng. Nếu thật sự trêu chọc một vị có lai lịch lớn, gia tộc bọn họ chưa chắc có thể giải quyết được.
Sở Mặc liếc mắt nhìn tu sĩ nói:
- Ta hỏi ngươi trước, ngươi trả lời đi.
- Ngươi thật ngông cuồng.
Trúc Cơ tu sĩ hơi nổi giận. Chỉ là một người luyện võ có Tiên Thiên cảnh giới, dù xuất thân lớn, trước mặt một Trúc Cơ tu sĩ ít nhất phải biết tôn trọng. Nhưng gã lại không thấy người này có tí tôn trọng nào.
- Chỉ là một Trúc Cơ tu sĩ, còn không đáng để ta coi trọng.
Sở Mặc nhẹ nhàng tựa lưng vào ghế, bình tĩnh nhìn tu sĩ này nói:
- Nếu là một Kim Đan tu sĩ, có lẽ ta sẽ khách khí một chút.
Mọi người trong tửu quán không nhịn được hít một ngụm khí lạnh,khiếp sợ nhìn Sở Mặc.
Đến tột cùng thì tên này là ai mà dám lớn lối như thế, hoàn toàn không đem Trúc Cơ tu sĩ để vào mắt. Hơn nữa, nghe ý tứ của hắn, cho dù là Kim Đan tu sĩ, hắn cũng chỉ khách khí một chút. Đúng là kẻ điên. Chẳng lẽ trong gia tộc của hắn có Nguyên Anh lão tổ hay sao?
- Ngươi…
Trúc Cơ tu sĩ vừa thẹn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864644/chuong-780.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.