- Muội nghe nói tỷ tỷ bị mang đi sau đó lại thấy cha mẹ cũng có vẻ cam chịu, trong lòng không cam phải đi tìm Võ đại ca và nhóm Văn ca, Đỗ Phi ca.
- Bọn họ nói như thế nào?
Phương Lan hỏi.
- Võ ca lúc ấy nói...
Nói đến đây, Phương Lộ đột nhiên nói quanh co. Tuy nàng tuổi còn trẻ lại tùy tiện nhưng cũng không ngốc, biết cái gì nên nói, cái gì khôngnên nói.
- Nói cái gì?
Phương Lan truy hỏi.
- Lúc đó Võ ca… có thể cũng là do tức giận, nói lời không dễ nghe lắm.
Phương Lộ lẩm bẩm nói.
- Nói!
Con ngươi Phương Lan lạnh lùng:
- Ta là tỷ ruột của muội, còn không nói thật với ta phải không?
- Hắn … hắn nói tỷ tham lam hư vinh, nếu không thì phải thà chết không theo, phải giữ gìn trinh tiết…
Phương Lộ cúi đầu:
- Hắn còn nói...
- Đủ rồi!
Thanh âm của Phương Lan có chút run rẩy, hạ giọng nói:
- Đừng nói nữa.
Nhìn nước mắt đảo quanh vành mắt của tỷ tỷ, Phương Lộ cũng bắt đầu khó chịu, nói:
- Cái tên Võ ca kia tính tình là vậy rồi, trong nội tâm lúc đó hắn cũngtức giận mới không lựa lời mà nói… tỷ đừng tức giận với hắn.
Dù sao cũng là bạn bè lớn lên từ nhỏ với nhau, cho tới nay huynh đệ Vương Võ và Vương Văn đối với tỷ muội Phương gia vô cùng tốt. Cho nên ở trong lòng của Phương Lộ cũng đối đãi với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864641/chuong-777.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.